Mọi người mang ánh mắt chờ mong nhìn về phía Mạc Thanh Hàn cùng Hoàng Ngọc Nhi, chỉ thấy bọn họ cùng bước lên sân khẩu, có người ngạc nhiên nói: “Ta nghe nói Ngũ vương phi từ nhỏ không học qua cầm kỳ thi họa, nàng lên đó diễn cái gì.” “Ai biết còn có Ngũ vương gia đâu, chúng ta xem
Ngũ vương gia là được, nghe nói vương gia đàn rất hay, ta chưa được thưởng thức bao giờ"
Lúc này trên sân khấu có người đưa đến cho Mạc Thanh Hàn một cây đàn cổ, sau đó có người mang một bàn xích đu đến, Hoàng Ngọc Nhi lúc đi thay đổ mà hát cần có gì đó phụ trợ. đã kêu người chuẩn bị, nàng không thể đứng không
Hoàng Ngọc Nhi lại gần chiếc xích đu ngồi xuống Chudng BS đồng thời ra hiệu cho Mạc Thanh Hàn đánh đàn.
Tiếng đàn cắt lên, Hoàng Ngọc Nhi hại mắt nhắm lại cất tiếng hát, lần này có đàn đệm rằng hát có vẻ cảm xúc hơn, được nửa bài nàng lại mở mắt ra đi tới chỗ Mạc Thanh Hàn nhìn hắn mà hát.
Mạc Thanh Hàn cũng nhìn Hoàng Ngọc Nhi, hắn lúc này không biết cảm xúc trong lòng là gì, tiếng đàn kết hợp tiếng hát làm xao xuyến rung động lòng người, giọng hát của Hoàng Ngọc Nhi lại trong trẻo, cao vút nghe mà thẩm tận tim gan.
Theo lời bài hát thân hình nàng cũng uốn lượn theo từng giai điệu lúc tung mình lúc xoay vòng, đến khúc cuối Hoàng Ngọc Nhi lại ngồi trên xích đu, chiếc xích đu được kéo lên trước khi lên Hoàng Ngọc Nhi kịp Chudng 8 Se thời nhảy máy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-da-bi-ta-thu-phuc/161432/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.