“Vương gia, đừng nói nữa mà……”
Lời nói của hắn quá lộ liễu, Thẩm Sơ Vi cảm giác mình như dâm phụ vậy, mặt cũng căng thẳng đến đỏ bừng.
Tiêu Hồng Dữ thích dáng vẻ thẹn thùng của nàng nhất, hắn thấy lúc này mới phù hợp với lứa tuổi mười sáu của nàng, cho dù hắn cũng không lớn hơn nàng bao nhiêu.
Hắn đang để một ngón tay ở bên trong, cảm giác được nàng đã dần dần quen thì để tiếp một ngón vào nữa, càng chọc ghẹo dễ dàng hơn nữa.
Đột nhiên ngón tay hơi cong lên, dùng khớp xương ấn lên trên; đột nhiên nắm được một khối thịt mềm mại mà vân vê một trận; bỗng nhiên lại duỗi thẳng đi vào trong , nhanh chóng đâm chọc……
“A………”
Thẩm Sơ Vi vừa lên đỉnh nên cơ thể vẫn rất mềm, sao có thể chịu nổi?
Trong nháy mắt, nàng lại bắt đầu run rẩy, đôi chân dài thon, gót chân trắng như tuyết đều tách ra thẳng tắp, chịu đựng cơn thủy triều sắp ngập tới đầu.
Bàn tay khác của Tiêu Hồng Dữ tiếp tục chơi, một cái tay khác lại bắt đầu lột áo trên của nàng, trong miệng thờ ơ gọi: “Vi Nhi……”
“Ưm?”
Tiếng “Ưm” này thật là quyến rũ, Tiêu Hồng Dữ nghe được thì mềm hết cả xương.
Hắn nói: “Đệm giường ướt như vậy rồi, cần kêu nhóm nha hoàn vào thay cái mới không? Nha hoàn buổi chiều nàng che chở có phải tên Thu Lộ không? ‘Lộ ve thanh tiệm nuốt, mùa thu cảnh Sơ Vi’ tên liên quan đến nhau như vậy, khó trách tình cảm của hai người các ngươi lại tốt như thế.”
Nghe được tên của Thu Lộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-cau-huu-phi/211171/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.