Mọi người trong phòng đều đang nhìn Tiêu Hồng Dữ, mà hắn lại thất thần nhìn Thẩm Sơ Vi.
Nàng ban ngày và ban đêm trêи giường như hai người khác nhau.
Mỗi một hành động đều hợp theo lễ nghi, khiến người khác không thể tìm ra lỗi sai, nhưng sâu vào đó lại mờ ảo không không rõ ràng.
Hắn vẫn luôn cho rằng nàng không hề để ý bất cứ việc gì.
Nhưng lần trước, sau khi phát hiện trong lòng nàng có “Thạch Đầu ca ca”, hôm nay hắn lại biết thêm việc nàng rất quan tâm nha hoàn nhỏ của mình.
Hắn từng kêu người quan sát Toái Trúc Hiên kỹ càng, mà kết quả thuộc hạ báo cáo chính là Vương phi chưa từng bước vào Tử Điệp Hiên một bước, cũng chưa từng làm khó Minh Nguyệt cô nương.
Mà ngày hôm nay, vì một nha hoàn mà nàng lại đặt chân đến đây, thật sự khiến hắn rất bất ngờ.
Hắn muốn nhìn xem nàng có thể làm được chuyện gì vì nha hoàn của nàng?
Có ý tưởng nên Tiêu Hồng Dữ thấp giọng nói: “Người hầu hạ bên người Vương phi thật sự không biết cẩn thận gì cả. Hôm nay cũng may Nguyệt Nhi chỉ trầy da một ít, cũng không đáng lo, nếu xử lý qua loa thì sau này đụng phải quý nhân thì nàng có thể gánh vác sao?”
Thu Lộ vốn đang quỳ, không bị trói cũng không bị thương, giờ phút này nghe lời nói lạnh lùng sắc bén của Tiêu Hồng Dữ thì liền sợ hãi, e sợ khiến Thẩm Sơ Vi bị liên luỵ nên vội quỳ trêи mặt đất, không ngừng dập đầu: “Thường ngày Vương phi thường dạy dỗ nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-cau-huu-phi/211169/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.