“Vương phi, ngài mau tỉnh lại đi……”
Bên mép giường, Thu Lộ vẫn không ngừng khóc lóc.
Nàng không biết đã xảy ra chuyện gì, tiểu thư chỉ đi dạo trong vườn thôi mà, sao vừa chớp mắt đã bị đưa về trong tình trạng cả người ướt đẫm như vậy chứ?
Hơn nữa, người đưa nàng trở về lại chính là vị Vương gia mặt lạnh kia.
Cái người mà mỗi lần Vương phi vừa nghe đến tên hắn liền im lặng không nói tiếng nào, vẻ mặt lại rất đau khổ.
“Vương phi, ngài đừng làm ta sợ……”
Thu Lộ khóc đến khàn cả giọng thì Thẩm Sơ Vi mới chậm rãi tỉnh lại.
Vừa mở mắt, đầu tiên nàng phát ngốc nhìn trần nhà một lát, sau đó khàn giọng hỏi: “Vương gia đâu?”
“Vương gia, ngài ấy……” Thu Lộ ngập ngừng, một lúc lâu sau cũng không phát ra tiếng.
Thẩm Sơ Vi chỉ nhìn vẻ mặt của nàng một cái liền hiểu được.
Tiêu Hồng Dữ, đương nhiên đã đến Tử Diệp Hiên.
Hơn một năm trước sau khi bọn họ đại hôn không bao lâu, hắn đã nhấc kiệu mềm đón Minh Nguyệt cô nương đứng đầu bảng của Khinh Hồng Các về.
Sau đó, mỗi khi hồi phủ, nơi hắn đến nhiều nhất chính là Tử Diệp Hiên nơi Minh Nguyệt ở.
Mà nàng, Sở Vương Phi được thánh thượng tự mình hạ chỉ, cưới hỏi đàng hoàng chỉ là một người bị chê cười.
Thẩm Sơ Vi hít sâu một hơi, ra lệnh cho chính mình không được nghĩ nhiều.
“Thu Lộ, chuẩn bị nước đi.”
Sở Vương Phủ diện tích rất lớn, đương nhiên có nhà tắm hoa mỹ tinh xảo.
Có điều một khi Tiêu Hồng Dữ hồi phủ, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-cau-huu-phi/211162/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.