Một năm sau.
Trên giường trong Toái Trúc Hiên, xuất hiện một hình ảnh khiến người khác mặt đỏ tim đập.
Cơ thể trắng sáng của Thẩm Sơ Vi nằm ở giữa, bên cạnh bị hai người vây chặt lấy.
Nằm ở bên phải là nhi tử vừa qua một trăm ngày của nàng.
Mà bên trái là phu quân Sở Vương - Tiêu Hồng Dữ của nàng.
Hai nam nhân, một lớn một nhỏ, một trái một phải, đều vùi đầu vào trước ngực nàng, không ngừng bú mút.
Khuôn mặt trẻ con hồn nhiên ngây thơ, trắng mềm như tuyết, đôi mắt phượng của hắn mở to như quả nho xinh đẹp, nghiêm túc mút sữa của mẫu thân, cái tay nhỏ đầy thịt múa may, thỉnh thoảng lại véo lên bầu ngực trơn mềm của mẫu thân.
Mà bên kia, Tiêu Hồng Dữ cũng không cam lòng yếu thế.
Miệng của hắn ngậm núm ti của Thẩm Sơ Vi, giống như sơn hào hải vị ngon nhất thế gian, không ngừng nuốt sữa của nàng.
“Ưm…… Chàng uống ít thôi…… nếu không Quân Nhi không có đủ đâu……”
Thẩm Sơ Vi vừa rên rỉ vừa đẩy hắn.
Vốn tưởng rằng lúc trước hắn chỉ nói thôi, ai ngờ lại là thật.
Từ khi nàng sắp sinh thì hắn đã xin nghỉ dài hạn, mỗi ngày không rời khỏi nàng một tấc nào.
Nhiệt độ ngày hạ nóng nực, hắn kêu người người đặt băng ở trong phòng để hạ nhiệt, lại hay ngậm băng liếm láp phía dưới của nàng, chơi đến mức cả người nàng bủn rủn, dâm thủy tuôn ra không ngừng.
Sau khi sinh con trai lớn Tiêu Hoài Quân, người làm cha là hắn càng được voi đòi tiên.
Mỗi ngày chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-cau-huu-phi/1204318/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.