Đào mắt liền tới ngày hứa hẹn, sáng sớm, Thẩm Sơ Vi còn đang ngủ say thì bị Tiêu Hồng Dữ đánh thức.
Hắn đưa một bộ y phục màu xanh biếc đến trước mặt nàng, cười nói: “Hôm nay mặc bộ này đi.”
Thẩm Sơ Vi nhìn lên, chỉ thấy trong tay hắn là một bộ quần áo mới được cắt may chuyên nghiệp, màu sắc vô cùng đẹp, tựa như một hồ nước trong xanh lóng lánh, chỗ tay áo và làn váy đều thêu hoa hợp hoan, lịch sự tao nhã xuất trần.
Thẩm Sơ Vi mặc vào dưới sự giúp đỡ của Thu Lộ, Tiêu Hồng Dữ liên tục tán thưởng: “Rất đẹp!”
Trước khi ra ngoài, hắn cũng đổi một bộ quần áo bình thường màu xanh ngọc, tuy chất liệu tinh xảo nhưng lại giản dị hơn nhiều so với quần áo thân vương bình thường.
Hai người cùng đi ra tới kiệu mềm, Tiêu Hồng Dữ đặt tay nàng lên đầu gối, cười hỏi: “Hôm nay chúng ta mặc đồ giống như một đôi nhỉ?”
Thẩm Sơ Vi nghe vậy, nhìn lên người cả hai.
Lúc nãy còn chưa biết, bây giờ nhìn kỹ mới phát hiện quần áo của hai người một bộ xanh ngọc, một bộ xanh da trời, chất liệu như nhau, hoa văn giống y hệt nhau, thì ra đúng là một bộ.
Nghĩ lại cũng khó cho hắn, có thể nghĩ ra được mấy việc linh tinh này.
Trong lòng Thẩm Sơ Vi xuất hiện cảm xúc ngọt ngào, nàng xấu hổ đổi đề tài mà hỏi hắn: “Vương gia, hôm nay chúng ta đi đâu vậy?”
“Hừm, đầu tiên mua trang sức và phấn son cho nàng, nếu còn sớm thì chúng ta đến chùa Bàn Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-cau-huu-phi/1204296/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.