Sau khi Tề Minh Nguyệt rời đi, Triệu Cẩn Vân liền quay về thư phòng, còn cho gọi cả Trầm Sơ và Đông Phương Hà vào.
Thư phòng được trang trí đơn giản, từ cửa chính đi vào là bộ bàn ghế thượng hạng, trên bàn có giá treo bút, khây mực, thanh chặn giấy và một vài quyển sách. Phía sau bàn gỗ là một bức bản đồ lớn được dán hẳn vào tường. Xung quanh có ba kệ sách lớn, trên tường còn treo bức họa sơn thủy và một cửa sổ sát đất nhìn ra hậu viện phía sau.
Triệu Cẩn Vân ngồi trên ghế, mắt đánh giá hai người đứng đối diện. Một nam tử hắc y mặt lạnh hơn tiền, một nữ tử bạch y dung mạo hiền hòa, hai người đứng cạnh nhau như hai thái cực. Hai người họ đã ở cạnh nhau rất nhiều năm, một lòng một dạ đi theo bản vương, chưa từng mắc một sai lầm khiến bản vương thất vọng. Nhưng lần này lại khác, bí mật của bản vương lại để lọt đến tai ngoại nhân, chuyện này không thể chấp nhận được.
- “Ta muốn biết việc xảy ra ở Giang Nam hai năm trước”. Triệu Cẩn Vân nhàn nhạt nói ra, muốn biết rõ mọi chuyện, cũng không có ý tứ muốn trách phạt gì.
- “Vương gia ngài muốn biết chuyện gì? Thuộc hạ chưa rõ.” Trầm Sơ và Đông Phương Hà nhìn nhau có chút khó xử, Giang Nam hai năm trước không phải là chuyện trúng tên đó chứ. Nếu thật vậy thì nguy to, một bên là chủ tử đã bảo bọc hai người từ nhỏ, một bên là ân nhân cứu mạng chủ tử của họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-bi-ep-hon/2674526/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.