Ánh nắng sáng sớm trãi dài khắp sơn cốc, sửi ấm những đóa hồng mai trên ngọn cây lẫn thảm hồng được rợp bởi vô vàn những cánh hoa đào rơi hôm qua. Chim hót ríu rít ngoài khung cửa sổ, không gian thoáng đãng tĩnh mịch... " LÃO THIÊN A!!!" Bất chợt một tiếng hô vang vọng, uy lực, làm những cành đào lung lay dữ dội, chim chóc bay tán loạn.
Âm thanh này không gì khác bắt nguồn từ căn nhà trúc kia, à, đại khái chính là do lão nhân nào đấy hô lên vì kinh ngạc. Cái chuyện gì thế này? Trùng độc đâu? Huyết nhục mơ hồ đâu? Bách trùng độc thế nhưng lại biến mất không dấu vết. Lúc này, khuôn mặt của nữ oa trở về đúng bộ dáng nhỏ nhắn đáng yêu của một đứa trẻ năm tuổi. Chuyện này rõ là không thể tin được mà??? Lúc này chân chính đứng trước mặt ông chính là một Vân Minh phấn điêu ngọc mài , muốn xinh xắn có xinh xắn, muốn đáng yêu có đáng yêu. Nhưng thế mà làm sao có thể như thế được? Lão ông dụi mắt lần thứ n không tin vào mắt mình , không thể nào được a. Hai ngày trước đây, lão còn tự tin cười khinh bỉ nhìn nàng phun ra một câu. “ Không biết lượng sức mình.” thế mà...
Nhíu cặp mài xinh đẹp , khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Minh hiện lên vẻ không vui , ngồi trên giường ngoái ngoái lỗ tai , phiền lòng nói. “ Gia gia , người thét to như thế làm gì." mới sáng sớm đã đánh động như vậy rồi, biết thế nàng đã thủ sẵn một thứ nào đấy bịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-bao-co-sung-de-thanh-phi/1593424/chuong-3-0.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.