Luna thay đồng phục học viện, chậm rãi bước vào lớp học. trong phòng học lặng ngắt như tờ, mỗi người đều nhìn cô chằm chằm.
“Xin chào mọi người, mình tên là Luna, về sau hy vọng mọi người chỉ giáo nhiều.” Luna lộ ra nụ cười tự nhận là thực mê người, nhưng ai ngờ, mọi người đều nhất quán đem ánh mắt dời đi, thậm chí còn có người phát ra thanh âm khinh thường, rồi cả lớp lại nhao nhao lên tán gẫu chém gió không quan tâm.
Sớm có bạn học ở khu palace truyền tin tới, nữ sinh này không chỉ quấy rầy lúc nghỉ ngơi của queen mà còn làm king tức giận, khiến cho ba đế vương khác chán ghét, hiện tại lại còn giả bộ nhu mì, coi học sinh Thần Đế bọn họ đều là người ngốc sao?
Cô nghĩ cô đẹp sao? Có mị hoặc lòng người như queen không? Cô nghĩ cô ôn nhu à? có được nhu tình như nước giống Park Yoochun không? Cô nghĩ nụ cười
của mình có bao nhiêu mê người chứ? Có được nụ cười cuốn hút lòng người như Kim Junsu không? Cô tưởng cô như vậy là có lễ giáo khuôn phép à? Có được tri thức hiểu lễ nghĩa sâu rộng như Shim Changmin không?
Quan trọng nhất là, cô nghĩ cô là ai? Có thể xứng đôi với King? Có tư cách so sánh với Queen?
Luna không biết hình tượng của mình trong mắt học sinh toàn trường đã bị hạ thấp tới mức tận cùng.
Lễ tổ chức kỉ niệm trường mỗi năm được tổ chức một lần, đương nhiên phụ trách các hoạt động này là các vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-cong-quy-toc/2313945/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.