“Anh làm gì?” Jaejoong cau mày, nhìn Yunho đang ở giữa hai chân mình, đã dần thanh tỉnh lại, đáng tiếc hắn còn chưa có giải phóng đâu.
“Em nói xem?” Vừa nói, tay vừa xoa xoa jae nhỏ, một tay dính đầy dịch thể của Jaejoong len vào cửa huyệt.
“Anh muốn đè tôi?” Jaejoong bán ngồi dậy, muốn đẩy Yunho ra, nhưng lại bị hắn đè ngược trở lại.
“Đương nhiên.” Một ngón tay cắm vào hoa huyệt.
“A…đau quá…” Jaejoong hét lên, phản kháng càng kịch liệt: “Cút ngay, rút ra.” Ánh mắt hung ác nhìn Yunho.
“Không phải do em quyết, không phải vừa mới thực hưởng thụ đó sao?” Nói xong, lại thêm một ngón tay len vào.
“Chết tiệt, quá chặt.” Nhịn không được tán thưởng một tiếng.
“Mẹ nó, anh bị điếc sao? Tôi bảo anh cút ra ngoài!” Jaejoong muốn lui ra sau, nhưng thắt lưng lại bị chế trụ, đáng giận, từ khi quen biết Jung Yunho tới giờ, cậu chưa từng một lần phản kháng thành công.
“Cút? Giải quyết trước rồi nói sau.” Yunho cúi xuống ngậm một quả hồng anh vào miệng, dùng sức hấp.
“A…đau….” Ngón tay trong hoa huyệt xoay tròng, Jaejoong còn chưa phục hồi lại từ trong đau đớn, hậu đình kích thích khiến cậu nằm phịch ra giường, bất tri bất giác, Yunho lại bỏ thêm một ngón tay vào, tay kia thì vẫn vuốt ve lên xuống jae nhỏ đáng yêu.
“A….dừng tay.” Jaejoong lắc lắc đầu, hai tay nắm chặt bả vai Yunho, lần này, Yunho thực nghe lời, dừng tay lại rút ra, nhéo nhéo hai quả cầu nhỏ, cúi người hôn lên đôi môi kiều diễm đỏ mọng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-cong-quy-toc/2313881/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.