Mandy nhìn Lý Phục bước ra khỏi tòa nhà kia, nói:
- Vì sao nghi ngờ thì tôi không nói, nhưng tôi tin bản kinh thánh viết tay kia bị ông ta giấy trong hầm ngầm dưới lòng đất ở sau nhà thờ của ông ta. Tôi đã lên kế hoạch rồi, muốn lẻn vào nhà thờ thì cần một người giúp đỡ. Người giúp đỡ ban đầu của tôi có năng lực biểu diễn tầm tường, anh đến rồi thì tôi có sự lựa chọn tốt hơn.
- Cần biểu diễn?
Vu Minh hỏi.
- Đúng vậy, tôi cần anh bám lấy cha Loka.
Mandy nói:
- Chúng ta hợp tác thì ăn ý hơn.
- Ok.
Vu Minh gật đầu.
Lý Phục lên xe nói:
- Tôi tự mình nhìn “đồ” tiến vào phòng thí nghiệm, nhìn bọn họ nghiệm thu. Yên tâm chưa?
- Yên tâm rồi.
Vu Minh ngượng ngùng cười, hắn vốn quá nhạy cảm.
- Nhưng cần hai ngày.
Lý Phục nói:
- Bọn họ đang giải quyết một vụ cảnh báo tập kích khủng bố.
- Không sau đâu, vừa lúc tôi và Mandy có chuyện cần làm.
Vu Minh có lỗi nhìn Lý Phục. Lý Phục thì không sao, bởi anh ta đoán rằng có lẽ Mandy là người của Hiệp hội Thám tử kia. Vu Minh nói:
- Cho nên anh được nghỉ.
- Vậy phải cảm ơn cậu rồi.
Lý Phục mở cửa xe:
- Chơi vui vẻ chút. Sáng ngày kia nhớ gọi tôi.
- Ok.
Lý Phục đóng cửa xe lại. Many giơ tay chào Lý Phục, sau đó lái xe tới sân bay. Ở cùng Mandy là một chuyện rất thoải mái, mà nói chuyện với mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927716/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.