Ngô Du Du chân thành nhìn Vu Minh, nói:
- Chỉ là, chúng ta thật sự không hợp.
Phải trả lời thế nào đây? Vu Minh không thể nói rằng mình chẳng có tình cảm gì với cô ta cả, bởi trả lời thế thì quá đả thương thể diện con người. Hoặc hắn sẽ nói rằng, cô cũng là người tốt? Dựa vào gì mà nói vậy? Mình thứ nhất là không thích cô ta, thứ hai là chẳng hề tỏ tình, cô ta dựa vào cái gì mà từ chối? Cho cái lý do đi. Vu Minh nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ nói:
- Tôi hiểu, Thanh Thanh nói rồi, chúng ta không môn đăng hộ đối.
- Không phải nguyên nhân đó.
Ngô Du Du nói:
- Tôi không thích người nhỏ tuổi hơn mình.
- Ừ, tôi tôn trọng sự lựa chọn của cô.
Ngô Du Du nói:
- Tôi chủ yếu là sợ anh hiểu lầm chuyện cùng đắp chăn này. Chúng ta là bạn, nếu xấu hổ vì sự nhầm lẫn kia thì thật không tốt.
- Rất có lý, tôi đồng ý.
Đã xong chưa?
Điện thoại vang lên, Ngô Du Du nghe máy:
- Alo!
Chuối:
- Này Cam, nhà an toàn của chúng ta bị người ta lục soát rồi.
- Chờ chút.
Ngô Du Du ra khỏi ô tô, hỏi:
- Ai làm?
Chuối trả lời:
- Không biết, đồ đạc bên trong bị lấy đi hết rồi.
Ngô Du Du hỏi:
- Cảnh sát có tham gia không?
Chuối trả lời:
- Không.
Ngô Du Du hỏi:
- Ai là người cuối cùng bước vào đó?
Chuối nói:
- Hai giờ trước, Dưa Hấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927661/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.