Kim Hỉ Hỉ cầm điện thoại lên kiểm tra một chút, rồi gật đầu nói:
- Lý Phục, chúng ta đi thôi.
- Này. Nhớ mặt nhau đấy.
Hải Na gọi với theo.
“Chị gái, đừng có chơi mấy cái trò vô nghĩa được không?” Vu Minh cầu nguyện. Hải Na cuối cùng cũng bỏ đi, Kim Hỉ Hỉ cười với Lý Phục:
- Lý Phục này, tôi phát hiện đám đàn ông nước anh có vẻ hơi yếu đuối. Còn phụ nữ Trung quốc thì lại quá là mạnh mẽ.
Lý Phục cười:
- Không phải yếu đuối, mà là khoan dung.
- Khoan dung? Ừm! Rất có lý.
Kim Hỉ Hỉ gật đầu.
Tuy rằng đã thành công tải được phần mềm kia về máy cô ta, nhưng mà Hải Na, Đỗ Thanh Thanh và Nghê Thu đã lộ mặt rồi.
Ở trên một con đường gần với toilet, một chiếc xe màu đen chậm rãi khởi động, Ngô Du Du lên tiếng:
- Xem ra bọn họ đã thành công rồi.
Chuối ở ghế phụ hỏi:
- Cam, tôi cảm thấy cô…
- Nói thẳng.
- Mục đích của cô là quan sát Vu Minh, hay là tìm ra cha của Vu Minh, hay là tìm ra Chân Nhái?
- Anh nghĩ rằng tôi sẽ không phân biệt được công với tư chứ gì? Đương nhiên là tìm ra Chân Nhái.
- Chúng ta đã thành công thay thế đám người Nhật để làm người mua, vì sao lại phải theo đám Vu Minh mà tìm manh mối chứ?
Ngô Du Du cười:
- Nếu như chúng ta đã thành công thay thế đám người Nhật kia, vậy ngồi xem bọn họ tiến triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927560/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.