Trong đầu Vu Minh có nhiều nghi vấn, nhiều chuyện đều không có tính lô-gíc, không liên kết lại với nhau. Không giải thích được sự xuất hiện của sát thủ, còn có mật thất, mật đạo. Dường như Thẩm Vạn rất hy vọng mọi người đi đào móc bí mật của lâu đài. Nhưng những bí mật này Thẩm Vạn lại đã biết. Vậy thì hết thảy chuyện này hoàn toàn không có ý nghĩa. Nhưng mà mọi chuyện này lại có ý nghĩa đối với sát thủ, dưới sự mê hoặc của bức tranh, vàng, mọi người đều phân tán ra mà tự tìm kiếm. Nhưng đại đa số chỗ của lâu đài này không có máy theo dõi, cho dù sát thủ có súng lục, dụng cụ nhìn ban đêmcùng với sự quen thuộc địa hình của lâu đài, thì làm sao hắn có thể tìm kiếm được con mồi nhanh như vậy?
Đều là bắn chết không có gì khác nhau sao? Không biết. Như vậy, cũng không chỉ có hai người chết.
- Tôi tìm được rồi, tôi tìm được rồi.
Một người đàn ông khoảng 40 tuổi hăng hái chạy từ tầng hai đến nhà ăn, trong tay cầm một tấm bài. Là con Át. Hắn vội vàng chạy đến trước mặt quản gia Lâm hỏi:
- Có phải tấm bài này không, có phải hay không?
Quản gia Lâm không vội trả lời, cầm lấy tấm bài, đến trước bục để vàng. Cầm lấy một cái dụng cụ nhỏ xem xét trên hai mặt của tấm bài. Sau đó nhìn màn hình trên dụng cụ gật đầu nói:
- Chúc mừng, một kg vàng này là của anh.
Anh tôi tiếp nhận vàng, cắn một cái rồi kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927540/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.