Ven biển là một quốc lộ, bên kia quốc lộ là rừng rậm nguyên thủy được nhà nước bảo vệ.
Bên rừng rậm, Cam và Chuối cùng lấy ống dòm nhìn Vu Minh đang ngồi yên bất động trên bờ biển. Chuối hỏi:
- Này Cam, hắn ta sợ tới ngây ngẩn ra rồi à?
- Lúc cậu dùng súng dí gáy hắn, có thấy hắn sợ hãi gì không?
- Thế hắn đang làm gì kia?
Quả Cam dùng ống dòm nhìn, thấy Vu Minh đặt hộp kia vào giữa hai hòn đá, sau đó lùi ra sau. Quả Cam cười nói:
- Hắn định cược mạng.
- Dũng cảm vậy sao?
- Chưa chắc đã là dũng cảm, mà có thể là thông minh.
Cam nói:
- Chúng ta hứa hẹn với hắn, nếu giết được Thẩm Đâu Đâu thì sẽ cho hắn giải được. Hắn cần chứng minh xem lời chúng ta nói có đúng hay không. Nếu bom là thật, như vậy ý đồ của chúng ta cũng là thật. Hắn có thể lựa chọn biện pháp ám sát. Nếu bom là giả, hắn không cần đi mạo hiểm.
- Cô rất thưởng thức hắn?
- Cứ xem xét đã. Những biểu hiện bây giờ của hắn còn chưa đạt tư cách làm một thành viên trong số chúng ta.
Quả Cam nói:
- Đi thôi, kêu mọi người kết thúc công việc đi.
Bom là giả. Đứng trên bờ biển không một bóng người, Vu Minh cười ha hả. Sau đó hắn ngồi phịch xuống, áo sơ mi đã hoàn toàn ướt đẫm. Và sau đó con người thông minh này lại càng rối rắm. Nếu bom là giả, vậy tại sao đối phương lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927489/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.