Khóe miệng Mộc Khuynh Cuồng co giật, Hắc Bá bản thu nhỏ trông không khí phách chút nào, vẫn là bộ dạng lớn lên uy vũ khí phách a!
Nàng lạnh lùng nhìn Nam Cung Tử Vân chằm chằm, nàng ta muốn làm gì?
"Xú nữ nhân, ngươi thả ta ra, trả quang minh quyền trượng lại cho ta?" Trên gương mặt đẹp của Hoa Tâm đầy tức giận, nếu quang minh quyền trượng bị mất, lão cha nhất định sẽ đánh chết hắn.
Nam Cung Tử Vân sải từng bước liên tục nhàn nhã hướng về ba người bọn họ đi đến, trong hai tròng mắt lóe quang mang cuồng ngạo và thắng lợi, "Lợi hại hơn nữa thì thế nào, bây giờ còn không phải là rơi vào tay ta sao, các ngươi không phải là có hứng thú với Ma trượng hắc ám sao, không bằng ta mang bọn ngươi đi gặp nó."
Mộc Khuynh Cuồng nghe nàng nói như vậy, trong lòng có cỗ dự cảm xấu.
Ma trượng hắc ám là tộc bảo của ám hệ Tinh Linh tộc, sao Nam Cung Tử Vân có thể dễ dàng dẫn bọn họ đi xem, nơi này nhất định có cổ quái.
"Ngươi đồ xú nữ nhân, ngươi khẳng định không có lòng tốt." Hoa Tâm cũng không phải người ngu, hiện tại hắn vô cùng khẳng định, Ma trượng hắc ám nhất định không có trong tay Nam Cung Tử Vân.
Thánh Khinh Hồng lạnh lùng nhìn chằm chằm Nam Cung Tử Vân, hắn cảm thấy nàng ta không có ý tốt, đây cũng là lần đầu tiên hắn tới địa bàn dị tộc, không nghĩ tới đến một lần, liền đã bị tính kế, hắn nhịn không được khẽ nguyền rủa một tiếng ở trong lòng, nếu để cho hắn đi ra ngoài, hắn nhất định sẽ phá hủy nơi này.
"Người đâu, dẫn bọn hắn đi nơi có Ma trượng hắc ám." Nam Cung Tử Vân đưa tay phải ra quơ quơ, giọng bén nhọn nói.
Nàng ta vừa dứt lời, chỉ thấy từ bên ngoài vài nam tử tinh linh ám hệ đi vào.
Toàn thân ba người Mộc Khuynh Cuồng thoát lực, chỉ có thể để mặc cho bọn họ kéo đi, ở trong nội cung bảy quẹo tám rẽ một hồi, Nam Cung Tử Vân dẫn bọn họ đi vào một động cung khác.
Trong nội cung ám nguyên tố vô cùng nồng đậm, chỉ thấy trong động có một ao nước rất lớn, trong ao nước một mảnh đen nhánh không thấy đáy, trong ao dựng thẳng một cây mộc trượng đen nhánh.
"Ma trượng hắc ám!" Hoa Tâm kinh hô một tiếng, hai tròng mắt mở được to, đúng vậy, đó chính là Ma trượng hắc ám.
Mộc Khuynh Cuồng và Thánh Khinh Hồng cũng thẳng tắp nhìn chằm chằm cây mộc trượng trong ao kia, toàn thân mộc trượng đen nhánh hiện ra hắc quang trong suốt, cứ dựng thẳng tại đó, làm cho người ta có một loại cảm giác chèn ép.
"Hoa Tâm, ngươi không nhận sai, đây chính là tộc bảo của ám hệ Tinh Linh tộc chúng ta, Ma trượng hắc ám, ngươi muốn hay không?" Đột nhiên Nam Cung Tử Vân xinh đẹp nở nụ cười, trong hai tròng mắt là quang mang bí hiểm.
Hoa Tâm quan sát Nam Cung Tử Vân trên dưới, nàng sẽ có lòng tốt như vậy cho hắn Ma trượng hắc ám, rõ ràng ma trượng ở chỗ đó, tại sao nàng không tự mình lấy, hay là không lấy được sao?
Bên trong hắc thủy này là gì?
"Ngươi không có lòng tốt như vậy." Hoa Tâm khiêu mi lạnh lùng hừ nói.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn hồ nước bình tĩnh kia, hai mắt khẽ nheo lại, chắc hẳn bên trong nước này nhất định có đồ vật gì đó, nếu không vì sao Nam Cung Tử Vân không tự mình lấy.
Đột nhiên Nam Cung Tử Vân điên cuồng cười ha hả, "Ngươi nói không sai, thật sự ta không có lòng tốt, bởi vì cây Ma trượng hắc ám không thể lấy được, ta đã từng thử qua, lại làm cho ta vô cùng hối hận."
Nói đến đây, nàng đưa tay sờ mặt của mình, trong hai tròng mắt tất cả đều là lửa giận.
Dần dần, nàng đưa tay xé sa mỏng màu đen trên mặt mình ra, lúc sa mỏng rơi xuống, chỉ thấy bên phải mặt Nam Cung Tử Vân vô cùng xấu xí, toàn bộ là vết sẹo chằng chịt, thoạt nhìn dị thường kinh khủng, so với bớt của Mộc Khuynh Cuồng còn khó xem hơn.
Mộc Khuynh Cuồng bình tĩnh nhìn chằm chằm Nam Cung Tử Vân, bộ dạng nàng ta cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi, nếu không có thương tổn trên má trái thì sẽ rất xinh đẹp, tại sao mặt của nàng ta lại biến thành như vậy? Hết chương 250
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]