Chương trước
Chương sau
nguyên tố cùng quang nguyên tố bốn phía, cho đến khi trong không gian tinh thần đạt tới trạng thái bão hòa, nàng mới chậm rãi rút khỏi, trên mặt lộ ra tia sáng lạn vui vẻ, lần này không chỉ có rất nhiều ám nguyên tố lực, quang nguyên tố cũng hấp thu rất nhiều từ hao sen trắng do Hoa Tâm làm ra.

"Tiểu mỹ nhân, ngươi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, thật sự là quá âm hiểm xảo trá." Hoa Tâm thấy Mộc Khuynh Cuồng rút khỏi cảnh giới, chu môi đỏ mọng đầy oán khí nói.

Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn hắn, đứng dậy cười nói, "Cám ơn đã khen ngợi."

"Ngươi..." Hoa Tâm trừng mắt nhìn nàng.

"Cái này gọi là thành thật." Mộc Khuynh Cuồng học lời Hoa Tâm đáp.

Hoa Tâm nghẹn họng trừng Mộc Khuynh Cuồng, rồi sau đó xinh đẹp nở nụ cười, "Tiểu mỹ nhân, là ngươi đã cứu ta, ta quyết định về sau đi theo ngươi."

"Ta không đáp ứng." Thánh Khinh Hồng nhanh chóng mở miệng cự tuyệt, mang theo một tinh linh lẳng lơ như vậy ở bên người, còn không biết sẽ làm bọn họ gặp phải phiền toái gì.

Hoa Tâm thấy lãnh khốc mỹ nam cự tuyệt hắn, cái miệng nhỏ nhắn cao cao mân mê, một bộ u oán.

Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn Hoa Tâm, rồi sau đó xé lớp da người ngụy trang bên ngoài ra, nghiêng người cười nói, "Ta trưởng thành như vậy, ngươi còn muốn đi cùng sao?"

"A, quỷ a!" Hoa Tâm duỗi ra hai tay nắm thành quyền lớn tiếng kêu lên, tại sao trên mặt của nàng có thể có một khối bớt lớn màu đỏ như vậy, quá dọa người.

Thánh Khinh Hồng nghe lời Hoa Tâm nói, duỗi hai tay ra dùng sức níu lấy lỗ tai trên đầu của hắn, trầm giọng nói, "Nói lại lần nữa xem thử, để ta nhìn một chút!"

"A, lỗ tai của ta, lỗ tai của ta, ngươi mau buông ra, ngươi buông ra, lỗ tai người ta muốn hư, tốt lắm sao! Người ta lần đầu tiên chứng kiến bớt như vậy, khó tránh khỏi kinh ngạc, vì sao các ngươi không nghĩ biện pháp xóa nó đi?" Hai tay Hoa Tâm run lẩy bẩy, điềm đạm đáng yêu nhìn chằm chằm Thánh Khinh Hồng.

Hắn thật sự là muốn chết, thế nhưng tóm lỗ tai đáng yêu của hắn, nếu lỗ tai không còn, vẻ đẹp của hắn khẳng định cũng biến mất.

Thánh Khinh Hồng nghe câu kia xong không có biện pháp mới buông lỏng tay, rồi mặt không chút thay đổi lãnh khốc nói, "Ngươi có biện pháp?"

Hoa Tâm nháy mắt, hắn có biện pháp không? Hắn căn bản không có biện pháp, hắn chỉ tùy tiện nói một chút thôi.

Nhưng nhìn ánh mắt Thánh Khinh Hồng một bộ dạng nếu hắn không có biện pháp sẽ lại tóm cắt mất lỗ tai của hắn, hắn không thể không nói nói, "Không dám xác định, có thể thử một lần."

Hai mắt Mộc Khuynh Cuồng lóe sáng, vui vẻ nói, "Thật có thể xóa được sao?"

Hoa Tâm nhìn nhìn Mộc Khuynh Cuồng, khẽ gật đầu, khẽ ừ một tiếng.

"Vậy ngươi nói cho ta biết, phải như thế nào mới có thể xóa." Mộc Khuynh Cuồng vội vàng hỏi.

"Chính là quang hệ Tinh Linh tộc chúng ta có một thánh tuyền, nước ở trong đó có thể mỹ dung dưỡng nhan, không bằng ngươi đi lấy nước suối đó thử một lần." Hoa Tâm nháy mắt cười nói, đột nhiên hắn mới nghĩ đến cái này, nói không chừng thánh tuyền của quang hệ tinh linh tộc bọn họ quả thực có thể chữa khỏi.

Hết chương 242
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.