Mộc Khuynh Cuồng thật là mệt mỏi, liền rất thoải mái gối lên trên đùi hắn, hơn nữa một chút cũng không mất tự nhiên.
“Vương gia, Phượng Lâm tam công chúa muốn gặp người.” Đột nhiên âm thanh của Hắc Hổ ở cửa vang lên.
Mộc Khuynh Cuồng nghe tiếng liền muốn đứng lên, nhưng bị Thánh Khinh Hồng đè xuống, mày kiếm hắn khẽ nhíu, không vui nói: “Ai cho ngươi đứng dậy, ngươi là thị vệ của ta, ta cho ngươi ngủ, ngươi liền ngủ.”
“Nhưng là công chúa kia đến tìm ngươi.” Mộc Khuynh Cuồng bĩu môi nói, con ngươi đen vòng tới vòng lui, xem ra tam công chúa kia đúng là có ý tứ với hắn, nếu không làm sao mới một buổi sáng tinh mơ tới tìm hắn.
Cũng lạ Thánh Khinh Hồng trưởng thành thành dáng dấp này, người bộ dạng đẹp mặt coi như xong, cố tình còn một bộ dáng lạnh lùng, như vậy càng dễ dàng chinh phục tâm tư một ít nữ tử.
Nàng nghĩ Phượng Lâm đế quốc tam công chúa kia khẳng định không phải là kẻ đầu đường xó chợ, người sinh ra ở trong hoàng thất, có thể có mấy người có tâm tư đơn thuần.
“Ngươi hy vọng ta đi gặp nàng?” Thánh Khinh Hồng nhéo nhéo mặt của nàng.
“Đương nhiên là không hy vọng.” Mộc Khuynh Cuồng nghiêm mặt trừng hắn.
Thánh Khinh Hồng nhìn dáng vẻ ghen tuông của nàng, vừa lòng thỏa mãn, hắn ngẩng đầu nhìn hướng cửa, ho khan một tiếng lạnh lùng nói: “Không gặp, thân thể ta không thoải mái.”
Hắc hổ đáp một tiếng nhanh chóng rời đi.
“Tam công chúa, vương gia nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-trieu-hoi-su-nghich-thien-cuong-nu/2927505/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.