Thánh Khinh Hồng yên tĩnh ngồi ở bên cạnh nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng làm việc, nàng ngẫu nhiên hé lời hỏi hắn một chút dược tính dược liệu, bên trong phòng luyện đan chỉ có hắn và nàng, đột nhiên hắn cảm thấy, cuộc sống cứ như vậy trôi qua rất tốt, mặc dù không oanh oanh liệt liệt, nhưng đơn giản cũng tốt, nếu có thể tiếp tục như vậy thật tốt.
Độc trong cơ thể nàng nên làm sao bây giờ? Hắn đã phái người đi bốn phía hỏi thăm cao thủ giải độc, cũng để cho thủ hạ nói bệnh trạng của Mộc Khuynh Cuồng, nhưng nhận được tin tức đều là vô phương cứu chữa.
Đột nhiên, một con sâu màu trắng bò đến trên tay hắn, Thánh Khinh Hồng híp híp mắt, đứng dậy đi đến bên cạnh Mộc Khuynh Cuồng, "Ta đi ra ngoài một chuyến, bản thân mình tự chú ý một chút."
"A, vậy ngươi còn trở lại không?" Mộc Khuynh Cuồng không ngẩng đầu, hai tròng mắt chỉ nhìn chằm chằm sách dược thảo trong tay.
Thánh Khinh Hồng khóe miệng lộ ra một nụ cười sung sướng, giọng ôn hòa mang theo từ tính mê người, "Ngươi hy vọng ta trở lại sao?"
"Tùy tiện." Mộc Khuynh Cuồng già mồm nói, kỳ thật nàng rất hi vọng hắn trở về, bởi vì nàng còn rất nhiều chuyện cần thỉnh giáo hắn, đúng, chính là như vậy.
"Ta đi đây." Thánh Khinh Hồng nhàn nhạt nói, tâm tình thật tốt rời đi.
Chờ sau khi hắn đi, Mộc Khuynh Cuồng mới ngẩng đầu nhìn phương hướng hắn ly khai, chu mỏ một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, khóe miệng khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-trieu-hoi-su-nghich-thien-cuong-nu/2927444/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.