"Mộc Khuynh Cuồng, ngươi tỉnh lại cho ta, mau tỉnh lại..." Mạc Tiêm Lương không cố kỵ máu đen đem Mộc Khuynh Cuồng ôm vào trong ngực.
Không dám dừng lại nhiều hơn nữa, Mạc Tiêm Lương ôm Mộc Khuynh Cuồng thật nhanh trở về vương phủ, lập tức gọi tới một nhóm lớn đại phu cao cấp.
"Vương gia, vị cô nương này không có gì đáng ngại."
"Vương gia, mạch nàng rất bình thường, hô hấp cũng bình thường, ngày mai có thể hồi tỉnh."
Mạc Tiêm Lương ngồi ở bên giường, nắm thật chặt tay Mộc Khuynh Cuồng, thị nữ đã giúp nàng đổi y phục, cũng lau qua mặt của nàng, hắn phát hiện da của nàng trắng mềm hơn, cái bớt kia cũng càng hồng hơn.
"Đi xuống!" Hắn khoát tay áo trầm giọng nói, những người này đều là ngự y vương phủ hắn, hắn tin tưởng năng lực của bọn họ.
Sửu Sửu ngoan ngoãn nằm sấp ở bên giường, không chớp mắt nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng, trong đôi mắt màu vàng kim nổi hơi nước, Mộc Khuynh Cuồng chính là thân nhân của nó, nàng còn muốn mang theo nó cùng nhau lang bạt, nàng tại sao có thể gặp chuyện không may, tại sao có thể!
Lúc này, trong lòng nó giống như có hơn vạn cái móng vuốt đang cào, khiến nó không bình tĩnh được một khắc.
Mạc Tiêm Lương ngồi ở bên cạnh không muốn tránh, trên mặt tất cả đều là lo lắng, hắn biết rõ nàng nhất định tu tập quá mức sốt ruột mới dẫn đến vấn đề.
Vì sao nàng quật cường như thế, vì sao không mở miệng làm bảo hắn hỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-trieu-hoi-su-nghich-thien-cuong-nu/2927269/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.