Liễu Hương cho rằng dùng thân phận trưởng trấn có thể ngăn cản Mộc Khuynh Cuồng.
Nào biết Mộc Khuynh Cuồng cười lạnh một tiếng, đi lên trước, đưa tay đoạt lấy chủy thủ trong tay nàng, không chút do dự hướng trên mặt nàng hung hăng vạch một đạo.
"A" một tiếng thét chói tai vang lên, Liễu Hương che mặt của mình ngã xuống đất, trong hai tròng mắt tất cả đều là sợ hãi, cả người nàng ta toàn bộ té trên mặt đất, hiện tại nàng ta chỉ có một mình, mà hắc y nhân trước mắt lại là đấu giả, nàng ta cũng không có đấu khí.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn Liễu Hương trên mặt đất, ở trong lòng mắng to một tiếng, ngu xuẩn!
Trong cuộc sống vĩnh viễn không thiếu những người ngu xuẩn luôn tự cho là đúng, bất quá những người này kết cục cuối cùng đều không tốt.
Đôi mắt Mộc Khuynh Cuồng bén nhọn nhìn chằm chằm Liễu Hương một hồi lâu, thấy trong mắt nàng ta sợ hãi càng ngày càng nhiều, nàng mới từng bước một hướng về nàng ta bức đi qua.
Liễu Hương a a a hét ầm lên, hướng về phía sau lùi lại, người dân trong trấn đứng xem, không có người nào tiến lên giúp nàng ta, bởi vì rất nhiều người đều đã từng bị nàng ta khi dễ, hiện tại nàng ta bị người khi dễ, mọi người như thế nào có thể giúp nàng ta, chỉ hận không thể để Mộc Khuynh Cuồng giúp bọn họ dạy dỗ nàng.
"Nha, Liễu tiểu thư giống như hù dọa đến mức đi tiểu ra váy." Bước chân Mộc Khuynh Cuồng dừng lại, vẻ mặt cố làm ra vẻ kinh ngạc lớn tiếng kêu lên, khóe miệng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-trieu-hoi-su-nghich-thien-cuong-nu/2927217/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.