Thánh Khinh Hồng nháy mắt với nàng, trong con ngươi màu bạc lóe lên chút ánh sáng tà ác, “Nàng có biết như thế nào mới gọi là giở trò lưu manh không?”
Đôi mắt lạnh của Mộc Khuynh Cuồng hung hăng chọc khoét hắn, hắn coi nàng là kẻ ngốc à, bộ dạng ôm nàng chui vào trong chăn này của hắn không phải là đang giở trò lưu manh sao!
“Hiện tại ngươi đúng là vậy đó.”
“Không đúng.” Thánh Khinh Hồng lắc đầu nói, sau khi thấy nàng híp mắt lại, hắn nói tiếp: “Cởi y phục mới gọi là giở trò lưu manh, vừa rồi ta cũng đâu có cởi y phục của nàng, sao gọi là giở trò lưu manh chứ?”
“Ngụy biện, Thánh Khinh Hồng, ngươi đi xuống cho ta.”
Mộc Khuynh Cuồng căm tức nhìn hắn, rõ ràng là hắn đang ăn vạ mà. Nào biết Thánh Khinh Hồng nghe xong lời này của nàng, chẳng những không đi xuống mà ngược lại còn ôm nàng càng chặt hơn, ép tới Mộc Khuynh Cuồng sắp không thở nổi.
“Đồ ngốc, nếu như ta đi xuống thì ai sẽ sưởi ấm cho nàng đây.” Giọng nói dịu dàng tới cực điểm của Thánh Khinh Hồng vang lên bên tai nàng.
Mộc Khuynh Cuồng nghe hắn nói xong liền không động đậy nữa, đầu nhỏ vùi vào lòng hắn, thân thể hắn đúng là rất ấm áp, hiện tại nàng tuyệt không lạnh chút nào.
“Ngủ một giấc thật ngon, tỉnh dậy thì tốt thôi, hử?” Thánh Khinh Hồng thổi khí nóng ở bên tai nàng, dịu dàng nói.
Mộc Khuynh Cuồng cảm thấy lỗ tai ngưa ngứa, mặt đỏ lên khó hiểu, đây là lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-trieu-hoan-su-nghich-thien-cuong-nu/2197483/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.