“KhuynhCuồng, có mai phục, đều là cao thủ cấp bậc Đấu Tôn, mau rời đi, lúc nàyrời đi thôi...” Sắc mặt Mộc Phong tái nhợt yếu ớt nói, hắn vừa mới trởvề viện liền bị vây giết, thật may là hắn trốn thoát, những người kia sẽ ngay lập tức đuổi tới.
Mộc Khuynh Cuồng nổi giận, trong đôi mắt tinh sáng tràn ngập sát khí, Mộc Thải Thanh, nàng ta thế nhưng đuổi tới Ác Ma đảo!
“Phải đi thì cùng đi.” Mộc Khuynh Cuồng làm sao có thể bỏ lại Mộc Phong đangbị thương, hơn nữa nàng cảm giác nơi xa sát khí đang nhanh chóng hướngbọn họ vọt tới, cho dù hiện tại nàng đi cũng không còn kịp.
MộcPhong lắc đầu, ánh mắt khẩn cầu, “Khuynh Cuồng, nhất định phải sống sótthật tốt, vì Mộc gia mà sống, ngươi đi nhanh lên, ta còn có thể chống đỡ một hồi.”
“Không, gia gia, ngươi trước đi tới bên cạnh nghỉngơi, ta không sợ bọn họ.” Mộc Khuynh Cuồng cắn răng kiên định nói, chodù bọn họ là Đấu Tôn thì thế nào, nàng hiện tại cũng là Đấu Tôn, nàngcòn có lực lượng Triệu Hoán Sư, nàng cũng không tin không giải quyếtđược bọn họ.
Thánh Khinh Hồng nhìn hai người bọn họ, lãnh khốc nói, “Hai người các ngươi đều đợi ở bên cạnh.”
“Thánh Khinh Hồng, ngươi đừng cậy mạnh.” Mộc Khuynh Cuồng trừng hắn, mặc dùbiết hắn là Đấu Thánh, nhưng lần này chỉ sợ rất nhiều cao thủ đến đây,một mình hắn ngăn cản hết được sao.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn hắn cười có một tia hoảng hốt, rồi sau đó gật đầunhẹ, đỡ Mộc Phong hướng về đường cũ tìm một chỗ rất bí mật để hắn ngồixuống trước, “Gia gia, ngươi ngồi, ta đi giải quyết bọn họ.”
“Khuynh Cuồng, cẩn thận, bọn họ có rất nhiều người, ta phỏng đoán không chỉ cómột nhóm này, bọn họ đều là Đấu Tôn đỉnh phong, chỉ sợ còn có người đãngoài cấp bậc Đấu Thánh, ngươi không cần miễn cưỡng.” Mộc Phong cẩn thận dặn dò, bọn họ thật vất vả chứng kiến Mộc gia có hy vọng, cũng khôngmuốn tan vỡ.
Mộc Khuynh Cuồng trịnh trọng gật đầu, mở ra khônggian giới chỉ, từ bên trong xuất ra một bộ y phục màu đen thay vào, lạiđem tóc cao cao buộc lên, lại mang theo mặt nạ màu đen quỷ dị, toàn thân cao thấp toát ra nồng đặc sát khí.
“Gia gia, ngươi chờ ta trởlại.” Mộc Khuynh Cuồng vỗ vỗ tay Mộc Phong, tung người hướng về ThánhKhinh Hồng bay đi, bóng dáng màu đen như quỷ mị hư vô trên ngã tư đườngnhanh chóng xẹt qua.
Thánh Khinh Hồng một thân lãnh khốc đứng ởgiữa ngã tư đường, chỉ trong chốc lát, chỉ thấy hơn mười đạo bóng dángtừ một chỗ khác chạy tới, mặt đằng đằng sát khí, sau khi bọn họ chứngkiến Thánh Khinh Hồng, mười mấy người thân hình tựa như tia chóp nhảy bổ vào hắn.
“Ngươi có thấy một lão già, còn có một thiếu nữ trênmặt có khối bớt màu đỏ hay không.” Trên mặt những người này đều mangtheo mặt nạ, hắc y nhân cầm đầu đi đến trước mặt Thánh Khinh Hồng trầmgiọng hỏi.
Trong hai tròng mắt màu bạc của Thánh Khinh Hồng lóe tà khí, lạnh lẽo nói, “Có thấy.”
“Bọn họ ở đâu?”
“Địa ngục, không bằng các ngươi đi địa ngục tìm đi!” Thánh Khinh Hồng lờinói lạnh như băng vừa rơi xuống, chỉ thấy ống tay áo màu lam của hắn bay bay, đấu khí màu trắng bao phủ hắn, theo hai tay hắn động, đấu khí hóathành vạn mũi tên đâm thẳng mười mấy người kia.
Mọi người hít sâu một hơi, rối rít phóng thích đấu khí màu đỏ, trong phút chốc, vốn làđêm đen nhánh bởi vì hai loại đấu khí trắng đỏ mà ngời lên một mảnh sáng trưng, hai bên đường phố mọi người trốn ở trong nhà chẳng dám thở mạnhmột tiếng.
Khóe miệng Thánh Khinh Hồng cười lạnh, thân hình vừađộng chợt tiến vào giữa mười mấy người bọn họ, thiên giai đấu kỹ mộtchiêu đón một chiêu phóng xuất ra ngoài, không bao lâu sau, trên đườngphố vang lên đủ loại tiếng kêu rên, đấu khí không ngừng chớp sáng.
Đấu Tôn đối với Đấu Thánh, nếu như không phải là đấu kỹ đặc biệt mạnh, vậykhẳng định không thể nào thắng, huống chi đối thủ lại là Thánh KhinhHồng thần bí khó lường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]