“Các ngươi là ai!” Toàn thân Sửu Sửu xù lông nhìn chằm chằm vài đạo bóng dáng trong bóng tối.
Lam Mị đưa tay phẩy phẩy, nhíu mày nói, “Mùi máu quá nồng, tiểu nha đầu bị thương?”
Sửu Sửu nhận ra là yêu nữ hôm nay bắt Mộc Khuynh Cuồng đi, mắt vàng cảnh giác nhìn chằm chằm nàng ta, “Các ngươi cút nhanh ra ngoài, nếu không đừng trách tiểu gia không khách khí.”
”Ơ, hai con linh thú, thập muội, tiểu nha đầu này lai lịch không nhỏ.” Trong bóng tối một bóng dáng âm dương quái khí nói.
Lam Mị trừng mắt nhìn hắn, đưa tay vừa động, phòng sáng lên, để mấy người bọn họ chứng kiến Mộc Khuynh Cuồng trên giường, còn có máu đen trên mặt đất, trên mặt đều là ánh mắt khiếp sợ.
”Nàng trúng độc?” Lam Mị đi tới giường.
Thân hình Sửu Sửu đột nhiên biến thành lớn, một cỗ lôi nguyên tố hướng về nàng công tới, Lam Mị nhanh chóng tránh khỏi, lạnh lùng nói, “Vật nhỏ, ngươi không nghĩ độc của chủ nhân ngươi sao, ta không có ác ý, nếu ta muốn giải quyết nàng, ở Mị Cung đã sớm giải quyết.”
”Ta không cho phép ngươi chạm vào nàng.” Sửu Sửu như xưa cản cũ Lam Mị.
”Không cho phép các ngươi khi dễ chủ nhân của ta.” Phì Phì thân hình thành lớn như diều hâu bảo vệ gà con đồng dạng ngăn cản ở bên giường.
Đột nhiên cửa phòng mở ra, Mộc Phong đứng ở cửa nhìn tình cảnh quái dị trong phòng.
”Các ngươi là ai?” Hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh Sửu Sửu vẻ mặt đề phòng hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-trieu-hoan-su-nghich-thien-cuong-nu/2197445/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.