Mộc Phong đối với cái nha đầu này càng ngày càng thưởng thức, càng ngày càng có lòng tin.
Bên trong tứ hợp viện đều có toàn bộ đồ dùng hàng ngày, Mộc Khuynh Cuồng cùng Mộc Phong động tác nhanh nhẹn nhanh chóng đem thịt ma thú xử lí, chỉ một lát sau, đã có thức ăn mĩ vị.
”Gia gia, hôm nay người tại sao đưa tiền cho bọn họ a!” Mộc Khuynh Cuồng vừa ăn cơm vừa chu mỏ nói.
”Khuynh Cuồng, không phải chúng ta vừa tới sao, ta muốn trước hết để cho bọn họ làm bảo tiêu.” Mộc Phong cười nhạt nói, hắn chính là nghĩ như vậy, dù sao cũng chỉ mất một chút kim tệ.
Mộc Khuynh Cuồng bĩu môi, nghiêm túc nói, “Gia gia, ngươi không nên đưa cho bọn họ như vậy, những người kia chính là lấy cũ bắt nạt mới, chúng ta đưa cho bọn họ lần đầu tiên, ta dám cam đoan bọn họ tuyệt đối sẽ đến lần thứ hai lần thứ ba, đối phó loại người này, chúng ta nên ác hơn bọn họ, như vậy bọn họ tuyệt đối không dám tới nữa.”
Loại người này ở thế kỷ 21, nàng thấy rất nhiều, nàng sao có thể để bọn họ khi dễ.
Mộc Phong nhàn nhạt cười, “Cũng là ngươi có thể trấn trụ bọn họ a!”
Mộc Khuynh Cuồng nháy mắt giảo hoạt cười nói, “Gia gia là thâm tàng bất lộ đấy.”
Mộc Phong ho khan một tiếng, thiếu chút nữa bị bị sặc, thở dài nói, “Ta già rồi, ngươi ngược lại sóng sau đè sóng trước.”
”Gia gia khen ngợi.” Mộc Khuynh Cuồng khiêm tốn cười, nàng bây giờ chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-trieu-hoan-su-nghich-thien-cuong-nu/2197439/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.