Edit: Tương Ly
”Thật là không có lương tâm.” Mộc Chiến tức giận nói, thật không biết những người trộm mộ kia đạo đức ra sao, bọn họ không sợ quỷ hồn đi tìm bọn họ tính sổ sao, “Cuồng nhi, chúng ta giúp bọn họ sửa sang lại, như vậy bọn họ mới có thể bình yên chìm vào giấc ngủ.”
Mộc Khuynh Cuồng cũng có một chút tức giận, người trộm mộ sao có thể làm ra loại chuyện không có thiên lý như thế này, nếu ngày sau chính những người này chết đi, hài cốt bọn họ cũng bị làm cho loạn thất bát tao, bọn họ sẽ thoải mái sao?
Hai cha con nàng vừa muốn sửa sang lại, đột nhiên một cỗ cuồng phong nổi lên, trong rừng cây cũng vang lên vài tiếng quạ kêu thê lương.
Mộc Khuynh Cuồng chỉ cảm thấy gió này có cảm giác u ám.
Ầm ầm......
Đột nhiên tiếng sấm chớp vang lên, bầu trời mây đen trận trận quay cuồng.
”Ai, Cuồng nhi, không xong, trời sắp mưa, quên đi, chúng ta trước tiên mang hài cốt bọn họ về, ngày mai lại mang đến sắp xếp ổn thỏa, hôm nay mưa, chúng ta chôn không kịp.” Mộc Chiến lớn tiếng gọi, mộc quan đã bị bọn họ mở ra, nếu là không sửa sang xong, đến lúc đó nước mưa nhất định sẽ thấm vào.
”Mang về? Cha, ngươi không có nói sai chứ!” Mộc Khuynh Cuồng nuốt nước miếng một cái, chẳng lẽ hai người bọn họ ôm hai bộ bạch cốt này trở về.
”Chủ nhân, ngươi mang bọn họ trở về đi, nói không chừng có ngạc nhiên ngoài ý muốn nha.” Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-trieu-hoan-su-nghich-thien-cuong-nu/2197366/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.