Từ khi vào hoàng cung, nhiều ngày nay Mạt Ca đều làm bạn với sách, sự chăm chỉ đó khiến cô cười đau khổ: nếu lúc thi đại học mà có thể chăm chỉ như thế, có lẽ thi đỗ Bắc Đại, Thanh Hoa không khó. Cô vốn không phải là người có thể tĩnh tâm được, nhưng hoàn cảnh tạo ra tính cách, câu nói này rất đúng. Gần đây cô trở nên tĩnh tại rất nhiều, có lẽ là do kiềm chế, mặc dù với Liễu Chỉ Tuyết tình cảm như tỷ muội, nhưng cô vẫn luôn phải kiềm chế bản tính của mình. Một là sợ Liễu Chỉ Tuyết nghi ngờ, hai là bản thân hoàng cung là chốn thị phi, tốt nhất nên cẩn trọng, cố gắng làm tiểu muội ngoan của Liễu Chỉ Tuyết, kiềm chế bản tính tự do, ngang tàng hồi còn ở ngoài cung.
Liễu Chỉ Tuyết làm hoàng hậu rất được lòng người, hậu cung phi tần coi như đều kính nể, lại được thiên tử sủng ái, cho nên công việc hậu cung xử lý rất trôi chảy, đương nhiên không tránh khỏi gắn với suy tính và thủ đoạn khó dò. Mạt Ca nhàn rỗi theo Liễu Chỉ Tuyết học trà đạo và đánh cờ.
Trong mắt Liễu Chỉ Tuyết, Mạt Ca là một tiểu muội ngoan. Năm xưa khi nàng ra đi, mặc dù Chỉ Tự có biết chữ sơ sơ, nhưng những thứ khác như cầm kỳ thư họa lại không ai dạy. Bất luận hoàng hậu thông minh, nhanh nhạy thế nào rốt cuộc vẫn là cổ nhân, vẫn không thoát khỏi tư tưởng bảo thủ, nữ nhi phải khéo léo, đa tài. Mạt Ca vui vẻ đóng vai tiểu muội ngoan, suy cho cùng việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-sung-phi/1593558/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.