Phượng Tử Hề sau khi cúp điện thoại, mắt nhìn chằm chằm ống nghe, giống như đang rơi vào trạng thái trống rỗng. 
Không biết qua bao lâu, cô chậm rãi ngẩng đầu, nhấp miệng một câu cũng không nói, đi thẳng ra ngoài. 
Dạ Lăng Mặc giống như thần giữ cửa đứng ở kia, trong mắt lập lòe có ánh lửa 
Anh rất muốn hỏi tháu độ của Phượng Tử Hề với Từ Thanh Trạch là gì, lại nghĩ đến lập trường của mình, lời đến miệng rồi lại phải nuốt xuống! 
Vì anh cảm thấy mặc kệ là thái độ gì, bản thân cũng đều không muốn nghe! 
Anh nhìn bóng dáng người con gái dần biến mất trên hành lang, chậm rãi thu hồi ánh mắt, lại câm flaays ông nghe, nhanh chóng nhập một dãy số. 
Anh mở miệng hỏi trước: "Bà nội, bà đối với Phượng Tử Hề rất đặc biệt nhỉ?" 
Tuy nhiên, điều bà nội chú ý lại là tên. 
Bà nhăn mày, cảm thấy bất mãn, lập tức phản bác: “Không được gọi tên đầy đủ, phải gọi là Hề Hề!” 
Khóe miệng Dạ Lăng Mặc ngăn không được giật giật: “……” 
Anh hoài nghi Phượng Tử Hề mới là cháu gái Dạ gia! 
Lão nhân thấy bên kia không có tiếng đáp, lập tức cảnh cáo: “Có nghe hay không, nếu không, sau này không để ý tới con nữa!” 
Ngực Dạ Lăng Mặc nặng nề, trong lòng sinh ra một loại cảm xúc không rõ, trầm mặc một lát, sau mới thử giải thích: “Bà nội, đây là trong đội, phải gọi tên đầy đủ!” 
Tròng mắt bà nội hơi chuyển động, lập tức đưa ra chủ ý: “Ân, lúc huấn luyện gọi tên đầy đủ, lúc khác thì gọi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-quan-bi-ong-xa-kieu-ngao-sung-co-thoi-han/1256717/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.