Edit: Tịch Ngữ
Đường vào cửa thành, dân chúng càng tụ tập càng đông, tiếng ồn ào nghị luận càng lúc cang lớn.
Thị lực của dân chúng rất bình thường, đa số đều không nhìn thấy rõ vẻ mặt của hai người đứng trên mái hiên, nhưng cũng thấy được tư thế vô cùng thân thiết của hai người. Phần vô cùng thân thiết này khiến bọn họ có nhiều suy đoán, không biết người nào nói ra thân phận của Trưởng Tôn Vinh Cực trước, sau đó càng nhiều người đều cho là như vậy, thảo luận hoàn toàn đều có liên quan đến hai người.
“Võ vương Tây Lăng quốc? Ngươi kia chính là Võ vương Tây Lăng Quốc sao? Làm sao lại đột nhiên chạy tới đây?”
“Đúng vậy, người kia chính là phu quân của thành chủ đại nhân, không lẽ lần này hắn đến là để bắt thành chủ đại nhân? Muốn đem thành chủ về định tội à…”
“Định tội? Định tội gì? Thành chủ đại nhân có tội gì…”
“Không được, tuyệt đối không được! Thành chủ đại nhân bị bắt đi, dân chúng thành Nam Vân chứng ta làm sao bây giờ…”
Dân chúng ồn ào kêu gọi lộn xộn, cũng không khó nghe ra vấn đề bọn họ quan tâm nhất.
Mắt thấy dân chúng tụ tập, đem cổng vào thành vây chật ních, đoàn xe ngừng ở cửa thành căn bản không có đường vô!
Trưởng Tôn Vinh Cực quét mắt nhìn bên dưới, sau đó ôm Thủy Lung bay đi. Mấy người bay vọt liền không thấy bong dáng, khiến người ta không biết đi đâu mà tìm.
“Tất cả giải tán.” Lục Quyển nhanh chóng hoàn hồn, bắt đầu xua tan đám dân tụ tập.
Mỗi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-han-phi-manh-phu-duong-thanh/4316907/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.