Edit: Tịch Ngữ
Ngự hoa viên hoàng cung Tây Lăng, mặc kệ là đứng ở xa hay gần cũng đều khiến người ta cảm thấy yêu thích. Từng đình tạ linh lung độc đáo. Bên ngoài là đủ các loại hoa cỏ đầy sức sống, nước chảy róc rách, trong nước lại có cá tung tăng bơi lội. Trên mặt hồ là các hòn non bộ lởm chởm, xung quanh núi giả là bóng cây che mát, so với nơi khác có vài phần mát mẻ hơn.
Lúc này bên trong Vạn Xuân Đình của ngự hoa viên, hai người ngồi đối diện nhau. Cả hai đều là nam tử, một người mặc cẩm y ngọc phục màu vàng, độ tuổi trung niên. Người còn lại là vị thiếu niên trẻ, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, khiến người ta liếc mắt nhìn liền không thể quên.
Hai người này chính là hoàng đế Trưởng Tôn Lạc Dần và Trưởng Tôn Vinh Cực.
Bên ngoài ngự hoa viên đều là các thái giám, cung nữ đứng chờ lệnh.
“Vinh Cực.”
Trưởng Tôn Lạc Dần kêu Trưởng Tôn Vinh Cực, không nghe hắn đáp lại, liền ngẩng đầu nhìn sang, thấy vẻ mặt không chút cảm xúc của hắn liền gọi nữa: “Vinh Cực, Vinh Cực!”
Mặt nhóm cung nữ đứng bên ngoài mặc dù không biến hóa nhưng trong lòng bọn họ rất tò mò đối với Trưởng Tôn Vinh Cực. Thầm nghĩ, Võ vương gia đúng là to gan, dám lơ là với hoàng thượng, chẳng lẽ hắn còn cho rằng mình là hoàng tử được tiên hoàng yêu thương nhất sao? Có lẽ mấy tiếng sau Trưởng Tôn Lạc Dần gọi hơi nặng, cuối cùng cũng chui vào tai Trưởng Tôn Vinh Cực. Trong mắt hắn hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-han-phi-manh-phu-duong-thanh/4316886/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.