Edit: Tiểu Ngữ
Cái liếc này hình như chỉ là chỉ mang tính chất ánh sáng lướt qua, không có dừng lại ở trên người Mộc Tuyết quá lâu.
Nhưng Mộc Tuyết lại hiểu rõ, cái liếc kia tuyệt đối không đơn giản như vậy, đối phương đang cảnh cáo nàng, cảnh cáo nàng không được nhiều chuyện, an phận thủ thường là được.
Nếu Mộc Tuyết thật sự chỉ là một tỳ nữ bình thường, nàng tự nhiên sẽ không ngây ngốc xen vào chuyện của chủ tử. Thế nhưng, ngược lại nàng không phải. Bởi vậy, sau khi nàng cảm thấy Trưởng Tôn Vinh Cực có ý đồ đặc biệt, tâm thần của nàng không có cách nào ổn định nổi.
Khoảnh khắc ánh mắt của hai người giao nhau rất nhanh, Thủy Lung không hề phát hiện.
Trưởng Tôn Vinh Cực ngồi bên cạnh nàng dùng cơm, nhìn đến bát đũa đều được chuẩn bị sẵn, mặt của hắn liền lộ ra vẻ sung sướng.
Thời gian dùng cơm im lặng trôi qua, khi Thủy Lung buông đũa xuống, Trưởng Tôn Vinh Cực ngồi bên cạnh cũng giống như ăn xong.
Thủy Lung nhìn hắn một cái, duỗi người chặn ngang, hỏi: “Ngươi không quay về à?”
Nàng không cho là TRưởng Tôn Vinh Cực rãnh rỗi đến như vậy, mỗi ngày đều ở cạnh nàng, giống như không có chuyện gì làm.
Trưởng Tôn Vinh Cực gật đầu nhẹ một cái, nói: “Ở lại với nàng một lúc nữa.”
Thủy Lung nghe vậy cũng không có ý kiến gì.
Lần này sau khi gặp lại, Trưởng Tôn Vinh Cực đã không còn bám dính như trước nữa, dường như hắn thật sự tôn trọng ý nguyện của nàng. Nàng không muốn hắn tiếp cận nàng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-han-phi-manh-phu-duong-thanh/4316856/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.