Kia không phải là ngựa lông xám ở núi Côn Du sao
Nhân duyên của Bạch Trạch trên thiên đình rất tốt, biết y ở tại Ngọc Thanh Cung, một số người thi thoảng rảnh quá không có chuyện gì làm, hai ngày ba bữa lại tìm y đi uống rượu.
“Ngươi đi đâu vậy?” Phù Lê đứng trên cầu ngọc, cho hai con tiên hạc trong ao ăn, nhàn nhạt hỏi.
Đang chuồn lén phía sau lưng hắn, Bạch Trạch cứng đờ người một cái: “Bách Hoa Tiên Tử cùng Ngọc Hành Tinh Quân gọi ta đi uống rượu.” Nói xong, lại cảm thấy mình đúng là thứ không có tiền đồ, tại sao phải chột dạ chứ? Quả thực giống như một trượng phu lén lút ra ngoài uống rượu ngắm gái, bị thê tử bắt được tại trận…
Phù Lê đem hạt thức ăn cho chim cuối cùng ném xuống, xoay người, nhìn Bạch Trạch: “Ta đi cùng ngươi.”
“Hả?” Bạch Trạch vẻ mặt khiếp sợ. Thiên Tôn muốn đi uống rượu cùng y? Không đợi Bạch Trạch phản ứng lại, Phù Lê đã nắm lấy tay y dắt ra ngoài.
Vòng qua cầu chín khúc, đi qua hành lang bạch ngọc, trên đường liên tục có tiên nữ liếc trộm về phía bên này.
Bạch Trạch cảm giác được có người nhìn mình, liền ngẩng đầu lên chào hỏi người ta.
“Hì hì hì…” Mấy tiên nữ kia không đáp lại y, chỉ che miệng liếc mắt nhìn nhau cười, hớn hở chạy đi.
Bạch Trạch gãi đầu, bỗng nhiên ý thức được có chỗ nào đó sai sai, cái tay này có thể dùng để gãi đầu, vậy còn một cái tay khác đâu? Một tay khác, đang bị một bàn tay lớn phía dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-tre-thien-dinh/1316386/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.