Hai tên ngu ngốc này, nói Bạch Trạch cùng Thiên Tôn cấu kết 
“Không phải ngươi muốn chơi đánh trận sao? Vậy thì chúng ta cùng đấu võ!” Lão Quân ném vào trong miệng một viên kẹo, cười hì hì sán lại đấy. 
“Hừ!” Lý Tịnh bị trói quanh hông nên tay vẫn có thể cử động, đánh đòn phủ đầu, cho Lão Quân một đấm. Lão Quân né tránh, vỗ lên mông tiên hạc một cái. Tiên hạc nhất thời bị dọa sợ, giương cánh bay lên. 
Hạc bình thường đương nhiên không thể xách theo được đứa nhỏ nặng như thế, huống hồ đứa nhỏ này còn mặc một thân áo giáp. Nhưng tiên hạc ở Ngọc Thanh Cung đã thành tiên từ lâu, đừng nói mang theo một đứa bé, chứ có cõng Thiên Tôn bay đến Nam Hải cũng không thành vấn đề. Thế là, Lý Tịnh cứ thế bị tiên hạc mang đi. 
Một đám bé con ngơ ngác ngước đầu lên trên nhìn, Nguyệt Lão nhỏ giọng nói: “Lúc nữa Bạch Trạch đi ra, có mắng chúng ta không nhỉ?” 
“Ta cái gì cũng không nhìn thấy.” Lão Quân xoay người rời đi, chạy sang khu rừng trúc bên cạnh, làm bộ như đang đào giun. Vương Mẫu lè lưỡi một cái, kéo Nguyệt Lão qua một bên chơi dây. Phù Lê trầm mặc chốc lát, ngẩng đầu liền nhìn thấy Bạch Trạch nướng xong bánh quay lại. 
“Lại đây ăn nào.” Bạch Trạch cười bắt chuyện với mấy bé con, nhìn xung quanh một chút: “Lý Tịnh đâu?” 
Lão Quân cầm một miếng bánh nướng xong chạy ngay, không hề trả lời Bạch Trạch. Vương Mẫu tới lấy hai cái, chuẩn bị mang cho Nguyệt Lão tay đang bận giữ dây ở một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-tre-thien-dinh/1316372/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.