Ta bị Nhân Duyên Tuyến quấn lấy, không đứng dậy nổi 
Bạch Trạch: “…” Lời này nghe cứ là lạ, khiến y không nhịn được lạnh rùng mình, lúc này mới nhận ra, Thiên Tôn có thể biến lớn đôi tay phỏng chừng đã không dễ dàng, đang tạm thời giữ chức thầy, mình nên đúng lúc biểu dương mới phải. Thế là, nhanh chóng đổi sang một khuôn mặt tươi cười. 
“Phù Lê, ngươi giỏi quá nha, làm thế nào vậy?” Đôi tay Bạch Trạch đang nắm kia, dần dần co trở lại, biến thành một đôi tay nhỏ đầy thịt. 
“Như lời ngươi nói, hội tụ pháp lực vào cùng một chỗ, quả thực có thể lớn lên, nhưng thời gian hiệu lực rất ngắn.” Phù Lê làm một cái tổng kết đơn giản rõ ràng, vẫy Vô Tự Thiên Thư tới, đem tâm đắc của mình ghi chép vào. Những kinh nghiệm này rất hữu dụng, nhất định phải nhớ kỹ, chuẩn bị để đối phó với lần bãi bể nương dâu sau. 
Làm xong những việc này, Phù Lê vỗ vỗ đầu Bạch Trạch, y sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thiên Tôn: “Sao…” Còn chưa nói dứt lời, đã thấy Tiểu Tiểu Phù Lê há mồm, ngáp một cái, con ngươi trong trẻo nhiễm một tầng sương mù. 
Hóa ra là buồn ngủ. 
Từ lần trước ngủ trên mao mao của Bạch Trạch, Thiên Tôn đại nhân liền thấy thích cái loại xúc cảm này. Bạch Trạch hệ thủy, mao mao mùa hè tràn ngập hơi nước lạnh lẽo, nằm trên đó không nóng một chút nào. 
Bạch Trạch nhận mệnh biến trở lại nguyên hình, nằm trên mặt đất. Phù Lê bám vào mao mao leo lên, nằm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-tre-thien-dinh/1316365/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.