Trở về nhà sau bữa tối với Shuu ở quán Yatai quen thuộc, cô nhận được cuộc gọi video của Jasmine. Cô bé luyến thoắng kể chuyện trong ngày của mình cùng em Rose và mẹ. Rose nghịch ngợm tranh điện thoại với chị, chen vào gọi "Kei, Kei" inh ỏi.
"Mai chị muốn ăn gì? Để em với mẹ chuẩn bị chúng ta cùng ăn!"
"Chị không đặc biệt muốn ăn gì đâu! Em kìa! Em muốn ăn gì thì làm món đó là được."
À quên! Cô quên xe đạp mình hư mất tiêu rồi! Hứa hẹn đi chơi gì chứ!
"Khoan đã Jasmine ơi! Xe đạp chị hư mất tiêu rồi!"
"Không đi được hả chị?"
"Um. Phải đợi sửa xong đã. Mà chị cũng không biết khi nào mới xong nữa!"
"Em học lái xe đi Kei! Có bằng lái xe ô tô cũng nhiều lợi ích lắm đó!" _ Chị vừa xong việc, ngồi xuống cạnh Jas-mine, nói.
"Chắc là khó lắm chị ha!"
"Không khó như em nghĩ đâu! Vì chưa tìm hiểu nên em thấy là khó chứ đã học thì đơn giản hơn nhiều."
"Dạ. Nhưng đã học lái xe thì phải thực hành nhiều mới mau biết được. Nếu học, em phải thu xếp công việc ổn thoả".
"Um. Thực hành ngày 2 tiếng là OK. Nhanh biết lái lắm!"
Hai người phụ nữ và hai cô bé ở hai ngôi nhà khác nhau cùng nhau trò chuyện qua màn hình điện thoại gần 1 tiếng đồng hồ mới nói lời tạm biệt vì Rose buồn ngủ.
Ngắt điện thoại, cô chuẩn bị đi vệ sinh cá nhân rồi đi ngủ thì thấy tin nhắn của Vũ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-toi-vi-sao/3652045/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.