Sáng mùng 3, các anh chị em đồng nghiệp hẹn nhau trước cửa quán rồi cùng nhau đến nhà chúc Tết Sếp. Mỗi người khi đến xách quà, khi về đều có bao lì xì cầm tay.
Giữa đường kế hoạch phát sinh thêm chuyến đi tới nhà chị Rin. Sau khi đến nhà chị Rin, anh Tanaka lại mời mọi người đi Bar chơi.
Nghe tới “bar”, cô lắc đầu nguầy nguậy. Khái niệm này mới mẻ quá, cô không dám trải nghiệm nên định đứng dậy từ chối.
_ Xin lỗi mọi người! Em cũng muốn đi lắm nhưng mà em hai ngày nay phải ngồi xe đi tới đi lui nên hơi mệt. Chúc mọi người đi chơi vui vẻ! Em xin phép về trước ạ!
_ Sao vậy Keiko? Đang vui mà! Cậu đi cùng mọi người đi mà! _ Carlina nài nỉ.
_ Đây là cái Tết đầu tiên của tụi em ở Nhật, anh muốn tiếp đãi các em thật nồng hậu. Mà Keiko không muốn đi, vậy là không nể mặt anh rồi! _ Anh Tanaka đã uống vài ly ở nhà Sếp, có lẽ chưa đủ say nhưng có phần cao hứng.
_ Em… _ Đang ấp úng chưa biết nên nói gì thì chị Rin ngồi cạnh vô ý làm đổ chén nước chấm lên chiếc quần jeans của cô.
_ Ôi! Chị xin lỗi Kei! _ Chị lấy khăn ăn vội lau đi nhưng trên quần vẫn đọng lại một vết ố sẫm màu vô cùng khó coi.
_ Dạ không sao đâu chị…
_ Bẩn mất rồi! Em đi với chị vào đây, chị lấy đồ em thay rồi mình cùng đi nhé? _ Chị nhanh nhảu quyết định rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-toi-vi-sao/3575792/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.