_ Tìm thấy rồi! Tôi tìm thấy rồi! Xem lần này cô giải thích thế nào! _ Usagi chạy đến trước mặt cô, giơ lên một quyển sổ màu đen.
Nhật ký của cô! Cuốn sổ có chữ ký và câu danh ngôn anh đã ghi lại cho cô sau lần từ biệt ở sân bay Tân Sơn Nhất. Tim cô như bị treo lơ lửng trên không…
_ Con làm gì mà ầm ĩ vậy Usagi? Thật không ra hệ thống gì! _ Cô Azumi nhìn con gái, gắt gỏng.
_ Mẹ, mẹ biết đây là gì không? Mọi người biết đây là gì không? Ngay từ đầu con đã nghi ngờ bọn người ngoại quốc đến làm thuê này chẳng phải dạng tốt lành gì!
_ Em nhất định phải khiến bữa tiệc này ầm ĩ, không vui vẻ gì mới vừa lòng hả Usagi? _ Anh từ phía bên kia bàn ăn hỏi lớn.
_ Anh! Em nghi ngờ không sai! Cô ta có ý đồ với gia đình này, có ý đồ với anh! _ Cô nàng lật sổ chỉ vào tấm hình chụp bóng lưng anh ở sân bay ngày ấy.
_ Tại sao em có nó? _ Chị đứng chắn trước mặt cô, giật lấy quyển sổ từ tay Usagi nghiêm trọng hỏi.
_ Em… Em… _ Cô nàng đang hừng hực khí thế bỗng nhiên ấp úng.
_ Em lục lọi tư trang của Keiko? Xâm phạm quyền riêng tư của em ấy chỉ vì muốn chứng minh điều em nghĩ là đúng? _ Chị giơ cuốn sổ trong tay trước mặt cô nàng, giống như muốn vỗ nó vào mặt Usagi vậy.
_ Chị bình tĩnh… Em không muốn mọi việc ầm ĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-toi-vi-sao/3575784/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.