Thời tiết dạo này mưa nắng thất thường, có ngày mới mở mắt ra đã mưa tầm tã, có ngày sắp tan làm lại mưa ồ ạt. Một ngày xấu trời, lúc cô đang xỏ giày chuẩn bị rời nhà đi làm thì nhận được tin nhắn của anh, nội dung nhắc nhở cô nhớ mang theo dù. Chắc anh dậy sớm xem tin tức rồi nghe luôn dự báo thời tiết!
Cô rất ngoan, rất nghe lời đều đặn mang ô đi từ thứ Hai đến thứ Năm. Đến hôm thứ Sáu hơi mệt nên dậy trễ, kết quả khi đi làm vội vàng sợ muộn quên mang theo dù. Hôm đó trời vừa vặn không mưa từ sáng đến lúc tan làm, cô vui vui vẻ vẻ đạp xe ra khỏi ga về nhà. Không ngờ nhân phẩm xấu, vừa đạp được khoảng 100m thì mưa xối xả, trú cũng không kịp. Thấy đoạn đường không quá xa, cô cắn răng dầm mưa chạy luôn về nhà, kết quả ướt như chuột lột. Chưa dừng lại ở đó, sau khi tắm qua nước ấm, cô chính thức phát hiện mình không xong...
Giữ gìn kỹ lưỡng bao nhiêu lâu, không ngờ mắc mưa một lần liền đổ bệnh. Cô biết thân biết phận nấu ngay một tô cháo ăn liền, ăn xong lập tức uống thuốc rồi đi ngủ. Cũng may ngày mai không phải đi làm...
* * *
Tiếng chuông điện thoại phá vỡ không gian im lặng, kéo cô ra khỏi cơn mộng mị triền miên. Mệt mỏi quơ tay tìm kiếm, đầu óc vẫn có chút quay cuồng...
"Vâng..."
"Keiko? Em có làm sao không? Sao chị gọi từ sáng đến giờ mà không nghe máy vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-toi-vi-sao/3575773/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.