Với một người trưởng thành, nỗi đau thất tình không khiến cô chết đi sống lại, bỏ mặc tất cả, buông xuôi mọi thứ. Cô còn phải làm việc, còn có gia đình.
Ép buộc mình rằng ở một mình thì thế nào cũng được, nhưng trước mặt người khác thì nhất định phải thật bình thường! Cô tạo cho mình một vỏ bọc hoàn hảo để che giấu những vỡ vụn bên trong. Chỉ cô mới biết mình bất ổn đến mức nào, chỉ khi giấu mình kín trong chăn, cô mới âm thầm rơi nước mắt...
Cô không nhận lời đi chơi cùng đồng nghiệp nào mà quyết định đi một mình. Địa điểm là một khu rừng hoa anh đào cạnh bờ sông, hoang sơ, ít người tham quan cô đã biết được nhờ hỏi thăm một vài người hàng xóm.
Du khách nước ngoài, du khách thập phương thường chỉ đến những địa điểm nổi tiếng, còn chốn này ít người biết, đa số người địa phương thích yên tĩnh lựa chọn đến đây cắm trại.
Ngày cuối tuần, cô chọn cho mình một bộ đồ đẹp hơn, mới hơn bình thường, thoa tí son, xốc lại tinh thần rồi đi bộ tới trạm xe điện.
Xe cộ có vẻ đông đúc hơn vào cuối tuần, có lẽ họ cũng dành thời gian để đi chơi cùng gia đình người thân. Nhìn lại mình đơn thân độc mã, cô chợt cảm thấy lạc lõng vô cùng.
Nhưng con đường này là do cô chọn, dù thế nào cũng phải tự mình đi tiếp...
* * *
Mang tâm thế phấn khởi đi hiện thực hoá mong ước bấy lâu, không ngờ vừa bước lên xe đã bị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-toi-vi-sao/3575769/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.