Lúc anh về là khoảng 3 tiếng đồng hồ sau, cô đang lên internet tìm kiếm một số trang tuyển dụng thì có tiếng gõ cửa.
_ Anh về rồi! _ Anh ra ngoài với áo pull trắng và quần tây đen, khoác vest, khác hẳn với hình ảnh quần đùi áo phông trên sân cỏ.
_ Ăn tối chưa?
_ Đã ăn rồi ạ! _ Gương mặt có chút đỏ, có lẽ uống không ít. _ Anh say rồi à?
_ Đâu có. Uống một chút thôi. Tôi rửa mặt rồi đi ra ngoài nhé?
_ Đi đâu? _ Cũng hơn 9h tối rồi.
_ Trên sân thượng có quầy bar, hóng gió đêm nhé?
_ Được.
_ Lấy thêm áo đi, trên đó gió lớn. _ Anh bước về phía cửa phòng quay đầu lại nhắc.
Cô giơ ngón tay ra hiệu "OK" rồi cũng vào phòng lấy áo khoác, món quà để lại đó đi đã!
* * *
Sân thượng khách sạn bày trí những bộ bàn thủy tinh đặt cạnh ban công để khách có thể ngắm phố bên dưới. Cảnh phố đêm lên đèn đẹp lung linh, dòng xe cộ nối đuôi nhau không dứt. Dường như thành phố thì không biết "ngủ" vậy!
_ Mai mấy giờ anh bay?
_ 11h. Cô định mai thế nào?
_ Tôi đã nói chuyện với một người chị, chị ấy sẽ giữ bí mật... Và tôi sẽ ở lại đó đến khi tìm được công việc.
Anh gật đầu _ Nếu tìm được công việc yêu thích thì thật là tốt.
_ Vậy thì quá hoàn hảo rồi! Chỉ sợ là việc chọn người chứ người không chọn được việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-toi-vi-sao/3575763/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.