Thiên phú pháp thuật của hồ yêu chính là nhận ra nhân tâm, những gì lấy được từ trong miệng hắn chắn chắn không sai.
Chiếm được hứa hẹn lần thứ hai của Nghiêm Lăng An, bữa cơm này cũng càng thêm chủ và khách đều vui vẻ hơn.
Ăn xong, Vân Tu biểu thị những khách nhân có thể tùy tiện đi dạo trong căn cứ này, buổi tối cứ nghỉ lại, những chuyện khác sáng mai lại nói.
Yêu tu trong vườn cũng biết vấn đề thân phận của mình ở thế giới này cần phải nhờ những phàm nhân trước mặt giải quyết, nhìn nhìn ánh mắt Ma tôn, thái độ đối với bọn họ cũng tốt quá luôn.
Chỉ có Nghiêm Hựu Chi, kéo đường đệ sang một góc không người, bắt đầu ép hỏi.
"Đến tột cùng là cậu đồng ý điều gì với cao nhân?"
Hai người bọn họ là giao tình cùng nhau mặc tả mà lớn, chỉ với một ánh mắt sai sai của Nghiêm Lăng An trên bàn cơm thì Nghiêm Hựu Chi cũng biết trong lòng hắn có tâm sự.
Quả nhiên, do dự một chút, Nghiêm Lăng An hỏi: "Anh, những người... yêu quái này, không phải, trên thế giới thật sự có yêu quái sao?"
"Không phải cậu đã gặp thầy pháp rồi sao? Yêu tu có gì đâu mà lạ?"
"Cho nên không phải ảo thuật thật á?" Biểu tình của Nghiêm Lăng An có một ít tâm thần bất định, "Vậy, ý em là... anh có thể đánh được những yêu tu này không?"
"Nghĩ gì thế?" Nghiêm Hựu Chi nhìn hắn một cái, "Cậu cũng tốt nghiệp trường cảnh sát, cậu cảm thấy K-54 có thể xịn hơn Gatling không?"
K-54: súng lục kiểu năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-thuc-vat-quy-quai/169265/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.