Viên Tú tâm tình không tệ mà một tay xách cổ áo Nay Prasong, tay kia xách theo con bù nhìn về chỗ tạm trú.
Hắn giao Nay Prasong cho ngưu yêu, dặn hắn trước tiên soát người, chờ người vừa tỉnh sẽ đánh hắn bất tỉnh, còn cố ý căn dặn dùng lực yếu một chút đừng đánh chết.
Ngưu yêu cẩn thận thử độ mạnh yếu trên tay chân Prasong.
Sau khi đập nát hai cánh tay một cái chân, hắn hàm hậu cười cười với Viên Tú: "Không thành vấn đề, yên tâm đi!"
Nhìn Nay Prasong đau tỉnh bị ngưu yêu "bốp" một cái đấm lên đầu ngất đi, không chết, Viên Tú gật đầu.
Hắn tìm được Vân Tu, đưa con bù nhìn thoạt nhìn vô cùng quái lạ.
"Lấy được từ trên người thầy pháp, nghe nói là loại thực vật quý."
Vân Tu cẩn thận dùng một ma pháp dò xét, sau đó từ trong nhánh cỏ dài ngắn không đồng nhất lấy ra một hạt giống dẹp hơi khô.
Tung ra một ma pháp sinh mệnh, vỏ hạt giống cỏ chết vô cùng chậm rãi nứt ra, run rẩy lộ ra một mầm non mịn màng.
"Ding." App Kế hoạch bảo vệ thực vật quý hiếm trong đầu hắn thông báo: "Phát hiện giống mới gây trồng nhân tạo của thế giới gốc, hiện tại phân loại thành thực vật cần bảo hộ cấp hai, mời người phát hiện đặt tên cho giống mới."
"Loại cỏ này tên là gì?" Vân Tu hỏi Viên Tú.
"Nghe nói là Âm Dương thảo." Viên Tú nói.
Vân Tu đưa cái tên vào trong app.
"Ding. Giống mới "Âm Dương thảo" đã ghi vào hệ thống, có thể rút thưởng cho nhân viên."
"... Rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-thuc-vat-quy-quai/169261/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.