Trong lòng Trần Tĩnh rối loạn một lát.
Đợi khi cô hồi hồn, tiến sĩ Nguyên Đan đã kết thúc giới thiệu một khu vực nữa, dẫn mọi người đi khuôn viên cuối cùng.
"Đây là..."
"Mọng nước!"
Từng chậu tròn vo, đủ mọi màu sắc hình thức khác nhau được trưng bày trên giàn hoa, chính là manh sủng hết sức lưu hành của giới trẻ —— thực vật mọng nước.
Giống mọng nước ở đây vô cùng đầy đủ, chẳng những có Trân Châu, Bạch Phượng, Ngọc Lộ, Vũ Điệp thường gặp, còn có Hoa Nguyệt Dạ, Cơ Tiểu Tùng, Nguyệt Thỏ Nhĩ và Hùng Đồng Tử tương đối hiếm thấy ở quốc nội, nữ sinh chung quanh thấy thế ánh mắt sáng chói, thậm chí một phần nam sinh cũng lộ ra nét yêu thích.
(tất cả cây trên đều là sen đá, trừ Hùng Đồng Tử thuộc họ khác)
"Cây mọng nước ở chỗ chúng tôi không giống bên ngoài bán, có vài hiệu quả đặc biệt." Nguyên Đan nói. Hắn đang chuẩn bị tiếp tục giới thiệu, đuôi mắt nhìn thấy trên kính của nhà kính ánh lên một bóng dáng màu trắng, vì vậy khóe môi khẽ cong, thoáng nở nụ cười.
Trần Tĩnh luôn cảm thấy nụ cười này khác với nụ cười của hắn dành cho các du khách, tùy ý hơn, tự nhiên hơn, có loại ăn ý như ẩn như hiện cùng với ái muội không dễ dàng nhận ra, tuy là một câu cũng không nói, lại làm cho những người đứng xem khó hiểu cảm thấy có chút tai hồng tim nhiệt.
"..."
Cô theo bản năng che mũi, có chút buồn bực nghĩ thầm, mấy người này, mặt đẹp như vậy còn muốn ở bên ngoài bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-thuc-vat-quy-quai/1664614/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.