Trần Tĩnh và các sinh viên ngồi trên xe điện màu xanh biếc ngắm cảnh.
Ngưu tổng mặc dù là tổng giám đốc, nhưng không hề có dáng vẻ người làm lớn, ngồi trên ghế tài xế tự lái xe chở họ.
Phát ngôn viên cẩm kê ở kế bây lời hay ý đẹp liên tục giảng giải cho các du khách về chủng loại thực vật, lịch sử, nguồn gốc, cùng với tập tính riêng biệt của thực vật.
Nàng môi đỏ mọng mắt phượng, da là màu vàng nhạt khỏe mạnh, khi cười lên trong diễm lệ lộ ra vài nét dã tính năng nổ, vô cùng hấp dẫn ánh mắt
Chỉ là ban đầu giải thích khá là tốt, phần sau lại luôn cảm thấy có gì sai sai ——
"Hoa Sơn Tùng, nguồn gốc thuộc vùng Hoa Sơn Trung Hoa Trung Quốc, là một loại cây thường xanh cao to, cũng gọi Bạch Tùng, Thanh Tùng, Ngũ Tu Tùng, Chương Tử Tùng, vỏ cây của nó chuyển sang màu xám, không có lông... Ừm, giòn giòn ăn rất ngon, lá kim thường thì năm kim một bó, hình nón, màu vàng sẫm... ừm, rất là thơm."
"Cây Sơn, cây lá rụng cao to, là một loại cây kinh tế, vung trồng rộng khắp cảnh nội Trung Quốc. Quả có thể ép lấy dầu, thân cây có thể làm nước sơn thiên nhiên, lá cây vì số lẻ, xếp thành hình cánh, hình dạng là nguyên hình hoặc hình trái tim... ừm, ăn vào hơi có mùi bùn."
"Tích Thủy Quan Âm, họ Dương Xỉ, khoa thực vật Thiên Nam Tinh, sinh trưởng ở vùng nhiệt đới bán nhiệt đới phía nam nước ta cùng với các nước Đông Nam Á, có độc, mọi người đừng chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-thuc-vat-quy-quai/1664611/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.