Chỉ có tâm tình Lâm Dạ là trái ngược lại, hắn tiếp nhận em gái, xác nhận không bị thương, từ chối nhân viên y tế về bệnh viện kiểm tra một lần, liếc nhìn Đan Trường Lê một cái rồi mang Vân Yến rời đi.
Ánh mắt muốn chém một người là không thể che được.
Đan Trường Lê bị ánh mắt Lâm Dạ nhìn cũng có chút chột dạ, nhưng nghĩ lại hình như hắn không có làm gì sai.
Tình huống đó là bất đắc dĩ.
Lúc này đột nhiên Đan Trường Lê lại nhớ tới trước vụ nổ, hình như Vân Yến đeo tai mèo cùng đuôi mèo cho hắn.
Hắn còn chưa có tháo ra!
"!" Đan Trường Lê bản năng đưa tay lên đầu, nhưng chỉ sờ đến mái tóc quăn có chút lộn xộn, không có tai mèo như trong suy đoán, sờ sờ bên hông cũng không có đuôi mèo.
Có lẽ lúc nhảy xuống bị gió thôi bay đi, Đan Trường Lê trong lòng thở phào.
Tai mèo cùng đuôi mèo trước khi rơi xuống, Vân Yến cũng đã nhẹ nhàng tháo gỡ, lúc đó Đan Trường Lê đang tập trung tinh thần nên không nhận thấy, chưa kể nàng làm không chút cảm giác.
Vân Yến chịu đựng người bên cạnh phát ra oán khí, khoé miệng nhếch lên, trong lòng thầm nghĩ.
Chúc mừng anh có thể báo thù, Đan Trường Lê.
* * *
"Yến, sửa soạn đồ đạc xong chưa?" Lâm Dạ ở dưới phòng khách nói gọi Vân Yến.
"Xong rồi, em xuống ngay!" Vân Yến sắp xếp vài linh kiện ngay ngắn, chốt khóa vali, đứng lên cầm theo túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-hoa-mua-dong/2965562/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.