Vân Yến vừa lòng nhìn thấy Mit ngoan ngoãn phối hợp chính mình, bản thân nàng cũng không nhận ra thân phận của Mit, dù sao thì tại trong ấn tượng của Vân Yến, Tô Viễn cũng chỉ là một người xa lạ từng có giao thoa, thậm chí còn chưa biết tên của nhau.
Chưa kể đến Mit khi nằm vùng cũng có hóa trang bản thân, nếu không thì tổ chức có thể từ diện mạo mà tìm đến gia đình của hắn.
Như vậy chỉ có mất nhiều hơn được.
Vân Yến đã dự định nếu Mit phải kiên quyết phản kháng không đi theo, thì nàng chỉ có thể áp dụng phương pháp cưỡng chế.
Trong đầu Vân Yến hiện lên tuyến đường an bài của thành viên tổ chức, nắm lấy cánh tay của Mit chạy nhanh ở trong hẻm nhỏ, tận khả năng tránh đi con đường sẽ đụng phải người đi đuổi giết.
Bọn họ chỉ cần chạy ra khỏi vòng vây của tổ chức, thì Mit có thể xem như được cứu rồi.
Mit bị Vân Yến kéo theo, bầu trời sao hôm nay rất sáng, mũ choàng do Vân Yến chạy nhanh bị gió thổi rớt, mái tóc dài đen nhánh như dòng suối rơi ra.
Bọn họ muốn tránh đi tổ chức đuổi giết đúng là có chút khó khăn, trước khi bị Blood đuổi tới, hai người lại gặp phải Corn và Pering.
Hai tên kia phát hiện Vân Yến cùng Mit lập tức mở súng bóp cò bắn phá, tiếng súng liên tiếp không ngừng vang lên giữa đêm đen thanh vắng nhưng dưới ngầm lại mãnh liệt này.
Tiếng súng này giống như thả một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-hoa-mua-dong/2965552/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.