Rời khỏi rừng trúc, bao nhiêu sự mệt mỏi tích tụ trong ngày hôm nay của Diệp Hàm đều bị xoá tan, bước đi của cô trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Diệp Hàm đi về phía bên kia của hồ nhân tạo, ánh sáng màu cam phản chiếu hình bóng duyên dáng của cô.
Tiếng hồ nước chảy róc rách và tiếng xào xạc đung đưa của lá trúc đã tạo thành một bản hoà tấu du dương đầy kỳ ảo.
Bây giờ đang là mùa sen nở, lá sen xanh biếc đã lấp đầy ao sen rộng lớn, gió thổi qua, mang theo hương sen thơm ngát.
Giữa những tán lá sen dày đặc có một lối đi nhỏ rất thích hợp cho thuyền chèo qua, đó là do Diệp Hàm đặc biệt thiết kế, tạo điều kiện cho các du khách có thể ngắm cận cảnh hoa sen và tự mình cảm nhận vẻ đẹp của ao sen.
Người chèo thuyền làm theo chỉ dẫn của cô đi vào lối đi nhỏ này, cố gắng né hoa sen và lá xanh ở hai bên, để du khách được chiêm ngưỡng toàn bộ ao sen mà không làm tổn hại đến môi trường sinh thái xung quanh.
Tuy nhiên, vẫn có du khách muốn hái những bông sen đang nở rộ xuống, thậm chí còn giục người chèo thuyền chèo lại gần hơn.
Cảnh tượng này rất phổ biến tại các khu du lịch lớn.
Đối với những thứ đẹp đẽ, lúc nào cũng có một số người không hài lòng với việc trân trọng chúng mà chỉ muốn chiếm lấy cho riêng mình, cũng chẳng thèm đoái hoài gì đến lợi ích của các khách du lịch khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-cay-cua-toi-noi-tieng-tren-mang/3485187/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.