Vườn bách thú đó tên là "Sâm Lâm Chi Gia", tọa lạc ở nơi khá xa, lái xe đến cũng phải mất bốn năm chục phút đồng hồ.
Trình Lạc ngồi ở ghế sau, chó của cô nằm ở bên cạnh, càng gần điểm đến dân cư càng thưa thớt, xung quanh chỉ thấy đồng cỏ xanh mượt nối liền với chân trời, thi thoảng lại có vài cơn gió thổi qua ruộng lúa, xuân ý dạt dào.
Làn gió mát lạnh len lỏi qua cửa sổ xe thổi vào, dịu dàng thổi lên mái tóc đen mượt của cô.
Hà Chỉ xuyên qua kính chiếu hậu nhìn cô một cái, sườn mặt tinh xảo như được bao phủ trong ánh hào quang, ít đi nét lạnh lùng kiêu ngạo hằng ngày, lại nhiều hơn một chút ôn nhu.
Hà Chỉ giật mình, hoảng hốt dời tầm mắt đi.
"Sắp đến rồi."
"Ừ."
Đường đất phía trước rất khó đi, Hà Chỉ thả chậm tốc độ xe lại.
Bên ngoài cửa sổ, cơn gió nhẹ thổi làm lay động lá cây, còn có tiếng chim hoàng oanh ríu rít kêu, tiếng chim ngày càng gần, một chú chim vàng nhỏ lượn vòng bay đến.
Cô xoa xoa mặt, khẽ vươn tay ra thăm dò.
Chú chim nọ ngắt một bông hoa dại thả vào tay cô, đập cánh bay về phía chân trời.
Hà Chỉ đang lái xe phía trước cũng không hề nhìn thấy cảnh này. Tầm mười phút sau, xe dừng lại trước một cánh cổng cũ nát.
Trình Lạc mở cửa xuống xe, cái vườn bách thú này hiển nhiên đã quá cũ, cổng lớn thì hoen rỉ, lan can hai bên lại xiêu vẹo, dầm mưa chịu gió lâu, tấm biển trên cửa sớm đã mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-bach-thu-cua-anh-hau/1664414/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.