“…”
Nghe thế này, hình như thật đúng là hơi có lỗi với anh ấy.
Thần sắc của Tang Diên mang theo sự buồn ngủ và bực bội, cước bộ cũng nhanh hơn. Tang Trĩ chỉ có thể chạy chậm theo phía sau anh ấy, kiên nhẫn nói: “Thì bởi vì anh ấy không biết anh và bạn gái ở chung với nhau mà, vả lại, chuyện này cũng đâu có gì để mà hiểu lầm đâu…”
Tang Diên không đáp lại cô.
Tang Trĩ lại nói tiếp: “Anh giải thích vài câu là được rồi mà, nếu không được nữa thì để em giải thích giúp anh cũng được.”
Tang Diên vừa đi vừa lấy điện thoại trong túi ra, cúi đầu nhìn.
“Vả lại ba cũng đã chỉ định anh đến đón em.” Tang Trĩ không hề cảm thấy bản thân mình vô lý chỗ nào, nói tiếp, “Anh không đến đón em, em chưa so đo với anh thì thôi đi, anh lại ở đó mà cáu em nữa.”
“…” Tang Diên liếc cô, “Năm nay em bao nhiêu tuổi rồi?”
Tang Trĩ đáp: “Hai mươi.”
“Năm anh hai mươi,” Tang Diên nói, “Nghỉ hè về nhà không một ai ra đón đã đành, còn phải mỗi ngày đi đón cái tên tiểu quỷ nào đó tan học, xin hỏi quý ngài có nhớ chứ?”
“Sao anh lại so đo một ông già như anh với em?” Tang Trĩ không thể hiểu nổi, “ Địa vị của anh trong nhà mình giống em à?”
“…”
Tang Diên mặc kệ cô luôn. Anh ấy không lái xe đến, sau khi ra khỏi sân bay thì đi đến bên lề đường bắt một chiếc taxi. Nói địa chỉ lại với tài xế xong thì quay lại bỏ vali của Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-yeu-anh/469899/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.