Nghe vậy, Đoàn Gia Hứa nghiêng đầu nhìn cô. Đôi mắt anh hơi sáng lên giữa đêm khuya mờ tối, khóe môi cong lên, đầy hứng thú hỏi: “Nói một đêm cũng không hết sao?” 
“Thì là vậy đó.” 
“Bé Tiểu Tang được hoan nghênh đến vậy cơ à?” 
Khuôn mặt Đoàn Gia Hứa thoáng trêu chọc, nhưng không nói thêm gì nữa. 
Đột nhiên yên lặng thế này cứ như là đang muốn phủ nhận lời nói của cô vậy. 
Tâm tình Tang Trĩ không thoải mái, dời mắt cầm lấy điện thoại trên bàn: “Anh nhanh đi ngủ đi, rảnh rỗi đi nghe trộm sinh hoạt của người trẻ tuổi làm gì chứ.” 
“…” 
Tang Trĩ hừ một tiếng: “Có nói anh cũng không hiểu.” 
“Hai anh em nhà em cố ý đúng không hả?” Đoàn Gia Hứa ngân nga âm cuối, nhàn nhạt nói, “Suốt ngày đi công kích tuổi tác của tôi, sớm đã bàn bạc rồi nhỉ?” 
Tang Trĩ nhìn anh: “Sao anh em lại công kích anh? Hai người không phải là cùng tuổi sao?” 
Kẻ tám lạng người nửa cân cơ mà. 
“Anh em cảm thấy bản thân vẫn còn trẻ.” Đoàn Gia Hứa cười khẽ thành tiếng, lại nhắc đến chú đề ban nãy, “Được rồi, bắt đầu nói đi.” 
Tang Trĩ mơ màng: “Gì cơ?” 
“Tôi kiểm định giúp em đó.” Nói đến đây, anh đột nhiên nhớ ra lời cô nói, giọng điệu mang theo sự trêu chọc: “À đúng rồi, bé Tiểu Tang mang cho tôi một cuốn vở nữa.” 
“…” 
“Tôi sẽ ghi nhớ thật kỹ.” 
Tang Trĩ nhìn anh chuyên chú mấy giây. Rất nhanh sau đó cô quay lưng lại, mở sáng màn hình điện thoại, biểu hiện rõ ràng ý định không muốn trò chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-yeu-anh/469860/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.